HCM bán Chào mào giá Thanh lý

Sen Đá Đỏ lá dài có màu đỏ đặc trưng của các loại sen đá. Có thể nói đây là loại sen đá phổ biến và có sức sống “quật cường” nhất trong tất cả các loại sen. Các lá của cây xếp liền và chồng lên nhau tạo thành hình bông hoa đang nở rất đẹp.

HCM bán Chào mào giá Thanh lý




Ý nghĩa
Màu đỏ biểu trưng cho sự sôi động, tình yêu, ý muốn nói rằng hãy cố gắng hết mình trong cuộc sống và sẽ có tình yêu hanh phúc, bất diệt. Ngoài ra, chúng còn được dùng làm cây cảnh để bàn như cổ vũ tinh thần cho chủ nhân.



Cách chăm sóc
Ánh sáng: ánh sáng là điều rất quan trọng đối với sen đá. Để giúp cây phát triển tốt bạn cần cho cây ra ngoài ánh sáng nhiều, tốt nhất từ 6-9h sáng hoặc sau 15h chiều.

Độ ẩm và tưới nước: Sen Đá đỏ lá dài là loài cây không ưa nước. Mỗi tuần bạn hãy tưới cây 1-2 lần để giúp cây phát triển tốt (luôn kiểm tra khi nào đất thực khô thì mới bắt đầu tưới cây). Một lưu ý nhỏ đó là chỉ nên tưới vào lúc trời tối mát hoặc sáng sớm khi không khí chưa quá nóng như vậy để tránh cho cây bị sốc nhiệt.
Liên hệ chăm sóc khách hàng

Link FB: https://www.facebook.com/profile.php?id=100087419469691

WB: https://cayxanhminihcm.com/

 

Hôm 2/12/ 2022, tôi có đăng bài: “TRÁI NÚI ĐẺ CHUỘT”, nói về cái Hội thảo quốc gia rất hoành tráng nhằm xây dựng hệ Giá trị Việt Nam, nhưng kết quả thì “bé tẹo”, chẳng có gì mới mà người đọc mong đợi.

(https://boxitvn.online/?p=82441).

Sau đó một ông bạn GS nhắn tin bảo, anh chỉ hay phê phán, chê bai. Anh hãy góp ý đề xuất cụ thể xem nào.

Khổ quá, cả GS ở nước mình cũng không chấp nhận nổi phản biện phê phán, mà cứ cái kiểu “Mày chê thì mày thử làm xem có được không”?

Ôi giời, bao nhiêu Học Viện, Trung tâm, Đại học, Hội đồng Lý luận Trung ương với đội ngũ chuyên gia trùng điệp ăn lương chuyên nghiên cứu, lại thách một lão già, vác tù và hàng tổng!

Thôi thì đã trót “đánh trống trước cửa Nhà Sấm” cũng ráng mình làm mình chịu.

Nhưng thực ra phải cảm ơn ông bạn GS, vì lời thách đố của ông mà tôi có bài viết quan trọng này, đóng góp cho vấn đề quốc gia hệ trọng.

2022.12.16

HCM bán Chào mào giá Thanh lý
Một số sự kiện về Tôn giáo - Tín ngưỡng ở Việt Nam 2022

Năm 2022, Tự do tôn giáo Việt Nam bị đánh giá là tồi tệ hơn khi hàng loạt các tôn giáo, cơ sở sinh hoạt tôn giáo độc lập bị Chính quyền Hà Nội dùng mọi phương cách, từ vận động, ngăn chặn, tấn công, cho tới bỏ tù… hòng xoá bỏ bất kỳ nhóm tôn giáo nào không đi theo khuôn khổ của Nhà nước.

Việt Nam bị Hoa Kỳ giám sát đặc biệt về Tự do tôn giáo

“Tình hình nói chung tệ đi. Tuy nhiên là nó lộ liễu nhiều hơn, tức là trước đây họ (chính quyền VN - PV) cũng có những biện pháp trấn áp nhưng không lộ liễu bằng trong vòng 12 tháng vừa qua. Không hiểu vì lý do gì mà phía Việt Nam không còn giấu giếm nữa. Trước đây họ kín đáo hơn.” - Tiến sỹ Nguyễn Đình Thắng, chủ tịch BPSOS - một tổ chức chuyên vận động cho quyền Tự do tôn giáo nhận định chung về tình hình tự do tôn giáo ở Việt Nam trong năm 2022.

Tại sao phương Tây do dự về một chiến thắng rõ ràng của Ukraine?

Kristi Raik

Don’t Be Afraid of a Russian Collapse, Foreign Policy, DECEMBER 8, 2022

Bauxite Việt Nam dịch

Tổng thống Hoa Kỳ George H. W. Bush và nhà lãnh đạo Liên Xô Mikhail Gorbachev bắt tay sau khi tổ chức một cuộc họp báo ở Moscow vào ngày 31 tháng 7 năm 1991. REUTERS/RICK WILKING

Vào tháng 8 năm 1991, Tổng thống George H.W. Bush đã đến Kyiv để khuyên người Ukraine không tuyên bố hình thành nhà nước độc lập. Chỉ vài tuần trước khi Ukraine tuyên bố độc lập và chỉ vài tháng trước khi Liên Xô tan rã, Bush đã lo lắng về sự sụp đổ của chính quyền Xô Viết. Những lo lắng như vậy đã được lặp lại vào thời điểm đó  bởi các nhà lãnh đạo phương Tây khác, bao gồm Thủ tướng Đức Helmut Kohl và Thủ tướng Anh Margaret Thatcher. Họ sợ rằng nếu không có sự kiểm soát liên tục của Moscow đối với đế chế của mình, tương lai của đất nước này sẽ bị chi phối bởi chủ nghĩa dân tộc, xung đột sắc tộc và vũ khí hạt nhân sẽ rơi vào tay những kẻ vô trách nhiệm. Những nhà lãnh đạo phương Tây này, với tất cả những thành tựu của họ trong việc xoay xở để kết thúc Chiến tranh Lạnh, đã đi sai hướng của lịch sử đối với câu hỏi cơ bản về quyền tự quyết của các dân tộc bị Moscow giam cầm. May mắn thay, Ukraine và các nước cộng hòa thuộc Liên Xô cũ khác hiện đã độc lập đã không nghe lời họ.

Kim Văn Chính

17-12-2022

Không ai nỡ chê trách một “gái đĩ hoàn lương” muốn tìm một nghề lương thiện để thoát kiếp “lầu xanh”. Trái lại, ai cũng cổ vũ cho những việc làm thể hiện tinh thần cải tà quy chính. Tuy vậy, với ông Võ Kim Cự đang biến mình thành ông chủ tập đoàn Sâm Ngọc Linh Hà Tĩnh, hồi tưởng lại vài việc ông làm lúc còn đương chức Bí thư Hà Tĩnh, lại thấy có gì khiến ta phải bật cười. Ông từng cho ban hành công văn hỏa tốc triệu tập toàn thể cán bộ cốt cán trong tỉnh về tập hợp ngay lập tức ở sân vận động Hà Tĩnh để phát động cuộc thi đua “uống bia Sài Gòn”! Thế ra lúc còn sắm vai trò quyền sinh quyền sát của một tỉnh thì chỉ vì mấy đồng tiền lãi của một hãng bia mà tỉnh ông ký kết làm ăn, ông bắt các tầng lớp tinh hoa dưới quyền ông phải uống thật nhiều bia mặc cho họ tổn hao sức khỏe. Còn nay, sau khi đã nhận những án kỷ luật nghiêm khắc, ông lại quyết làm một việc “cao quý” là buôn bán một vị dược liệu giúp nâng cao sức khỏe người dân, trong đó có bao hàm mong muốn góp phần nâng cao thể lực cho các thế hệ con em Hà Tĩnh! Chui cha! Thế mới biết, việc ngồi trên chiếc ghế nóng không phải là cái gì hay hớm mà luôn luôn chứa đựng trong nó những nguy cơ tha hóa khủng khiếp, đã leo lên đấy lương tâm chỉ còn là một chiếc vò đất mỏng mảnh. Và cũng mới biết Đảng ta quả có sức chinh phục kỳ diệu, giúp cho những kẻ đang tội lỗi đầy mình bỗng chốc “rũ bùn đứng dậy sáng lòa”!

Bauxite Việt Nam

Mọi người đều đã biết Võ Kim Cự, trước đây làm đến chức Chủ tịch, Bí thư Hà Tĩnh, người đã “mang” Formosa về Hà Tĩnh và chịu án kỷ luật khá nặng: Cách hết các chức vụ hành chính và đảng. Sau đó ông im hơi lặng tiếng, thậm chí có tin đồn thổi ông sang định cư Canada cùng con…

Tạ Duy Anh

16-12-2022

HCM bán Chào mào giá Thanh lý

Năm 1992, sau khi tốt nghiệp khóa viết văn thứ tư, tôi đến gõ cửa một số tờ báo xin việc nhưng đa số đều từ chối hoặc vẽ ra những khó khăn đủ kiểu để chính tôi nản lòng.

Cuối cùng chỉ có Hữu Thỉnh, lúc ấy giữ chức Tổng biên tập báo Văn nghệ là cho tôi hy vọng.

Thậm chí ông đã “thử việc” tôi bằng cách cử lên Cao Bằng viết phóng sự về tệ nạn nghiện hút. Nguyên văn lời ông: “Không ai nghi ngờ khả năng viết lách của chú, nhưng người ta mới chỉ biết chú viết truyện, viết tiểu thuyết, chứ viết báo họ chưa phục đâu. Chú hãy giúp anh Thỉnh bằng việc khiến họ phải phục nốt”.

Tôi đã cố gắng làm tốt nhất công việc của một phóng viên thực thụ, khi đóng giả người mua hàng, với sự hỗ trợ của công an Cao Bằng, vào tận “sào huyệt” của những ổ hút, chích, buôn bán thuốc phiện khắp các điểm nóng ở Cao Bằng, để viết một phóng sự dài kỳ có tên là “Cơm đen”. Tôi gửi bản thảo viết tay về cho Hữu Thỉnh, còn mình tiếp tục ở lại Cao Bằng thêm một thời gian. (Sau này phần in trên báo Văn nghệ năm 1992 đã bị biên tập cắt gọt quá nửa, chỉ với lý do ông biên tập viên không chấp nhận những mô tả “xúc phạm” của tôi khi con nghiện phê thuốc hoặc không có tiền mua thuốc, cho rằng tôi chẳng hiểu gì hoặc chỉ hiểu một phía).

Nghe một người thân nói lại thì Hữu Thỉnh khen hay.

Nhưng khi ông có thể đặt bút kí hợp đồng với tôi thì xảy ra vụ Linh nghiệm.

Như đã kể, do tôi ở tịt trên Cao Bằng, nên khi ầm ỹ vụ Linh nghiệm, tôi hoàn toàn mù tịt thông tin. Trở về Hà Nội, tôi hồn nhiên đến báo Văn nghệ, la cà vài phòng ban như để làm quen trước. Nhưng tôi bỗng có linh cảm không khí Tòa soạn có gì đó khác thường. Người nào cũng nhìn tôi, nhìn khách đến liên hệ một cách đầy nghi hoặc. Mọi người cười nhạt với tôi là chính. Cuối cùng, tôi đành gặp một người quen là nhân viên của phòng hành chính, hỏi thẳng chị báo đang có chuyện gì? Chị ngạc nhiên nhìn tôi, như tôi vừa trên trời xuống:

– Cậu không biết chuyện gì thật à? Cậu về giở tờ báo Văn nghệ số kỉ niệm 35 năm ngày thành lập Hội Nhà văn mà đọc, tự cậu khắc biết chuyện gì.

Tôi bèn chào chị, phóng thẳng về nhà em gái út ở khu tập thể Trường Công đoàn, nơi tôi ở tạm trong thời gian chưa thuê được nhà. Đây rồi, số báo kỉ niệm 35 năm ngày thành lập Hội Nhà văn vẫn nằm im trên nóc tủ. Tôi giở ra, chả hiểu sao lại nhìn ngay vào truyện ngắn “Linh nghiệm”. Tôi đọc một mạch và bỗng đoán ra tất cả.

Hôm sau tôi trở lại báo. Mọi người tiếp tục lộ ra sự căng thẳng, dò xét. Tuy thế chỗ này vài người thì thào lo lắng, chỗ khác ai đó đang rì rầm chế nhạo, chỗ khác nữa không giấu được sự khoái trá ra mặt… Tôi ngồi chơi một lúc thì thấy Hữu Thỉnh cắp cặp bước vội qua cổng, lên thẳng phòng của ông trên tầng 2 mà không nhìn ai. Tôi chỉ kịp thấy ông bạc phếch cả mặt. Chắc chắn ông đang gặp chuyện nghiêm trọng với cấp trên! Tôi bèn bám theo, không đợi mời, điềm tĩnh ngồi trước mặt ông. Hữu Thỉnh tưởng tôi thúc giục chuyện kí hợp đồng, nhìn tôi cười nhưng hồn ông đang thất lạc tận đẩu tận đâu. Chưa nghe tôi trình bày nửa lời, ông đã bảo:

– Chú cứ về, yên tâm, chắc chắn chú làm việc ở báo rồi, chỉ cho anh thêm chút thời gian nữa.

Tôi nói luôn:

– Em xin rút lui ý định về báo.

Hữu Thỉnh bấy giờ như mới tỉnh ra, hỏi giật:

– Vì sao?

– Em không xin về báo nữa, nhưng mong anh hứa với em là anh phải giữ bằng được Trần Huy Quang ở lại, đừng để ông ấy mất việc.

Hữu Thỉnh nhìn tôi chăm chăm, như xem có phải là tôi thật hay ai khác, ánh mắt buồn buồn xen lẫn sự bất lực:

– Rất nghiêm trọng! Cực kỳ nghiêm trọng! Anh đang cố, nhưng chả biết có giữ nổi không.

Chợt ông đến bên tôi, nắm chặt tay, mắt nhìn mắt như đã hiểu thấu gan ruột nhau:

– Cảm ơn em. Nhưng anh Thỉnh cũng có một đề nghị: Khi nào mọi chuyện êm đẹp, chú phải về đây giúp anh. Báo Văn nghệ cần những người như chú.

Tôi cũng nắm chặt tay Hữu Thỉnh, cố làm cho ông vui vẻ, lòng thấy nhẹ bỗng như mình vừa làm một việc phải làm. Thực sự tôi không muốn làm khó thêm cho Hữu Thỉnh trong hoàn cảnh ông đang phải đối phó tứ bề chỉ là một phần, còn lại, trong sâu xa, tôi sợ sẽ mang tiếng chiếm chỗ của Trần Huy Quang khi ông đang lâm nạn (nếu chả may ông ấy bị đuổi khỏi báo). Tôi có thể vô can trước dư luận, nhưng với lương tâm thì không. Nếu không làm thế, tôi biết là mình không bao giờ còn có thể sống thanh thản được nữa.

Và tôi đưa ra quyết định đó gần như tức khắc.

(Năm 1994, giữ đúng lời hứa, Hữu Thỉnh trực tiếp gặp tôi, đề nghị tôi về làm việc ở báo Văn nghệ, nhưng vì quá nặng tình với thầy Phạm Vĩnh Cư nên tôi từ chối).

Cũng đầu năm 1994, tôi quyết định vay hoàn toàn tiền bạn bè, mua một căn chung cư ở Tân Mai. Chả rõ ai nói mà Trần Huy Quang biết. Một buổi chiều muộn, ông đến tìm tôi ở Trường Viết văn Nguyễn Du. Hai anh em đứng nói chuyện ngay trước tiền sảnh. Ông ngượng nghịu lấy từ túi áo ra tập tiền mệnh giá 50.000 đồng. Có tất cả 10 tờ (Bằng một chỉ vàng lúc bấy giờ), nói một cách khó khăn:

– Anh nghèo quá, chỉ có ngần này cho chú vay, gọi là chút tấm lòng của anh, khi nào trả anh cũng được.

Và cũng giống như Hữu Thỉnh hôm nào, ông nắm chặt tay tôi, nhìn sâu vào mắt, nói nhỏ:

– Cảm ơn em rất nhiều!

Cách nay khoảng một tuần, Trần Cao, cháu gọi ông bằng bác ruột, nhờ tôi đăng ký giấy phép và hỏi ý kiến tôi về việc xuất bản tập sách cuối cùng của ông. Tôi hẹn Cao tuần sau sẽ đọc lại bản “mise”.

Nhưng thần chết đã nhanh hơn chúng tôi…

Trần Cao kể lại là cậu ta chỉ kịp vào viện chìa cho ông xem bìa sách. Và ông gật đầu.

Xin bái biệt ông!

T.D.A.

Nguồn: FB Lao Ta

Lan D. Ngo

What the debate on Vietnam’s geostrategic orientation misses, The Strategist, 5 Dec 2022

Bauxite Việt Nam dịch

Việt Nam nên tiếp tục xây dựng lực lượng hải quân hay nên xoay trục về đất liền để đảm bảo an ninh tốt nhất? Ít ai nghi ngờ đó là một câu hỏi quan trọng cần được xem xét kỹ lưỡng. Là một cường quốc hạng trung mới nổi, Việt Nam đơn giản là không có đủ nguồn lực để cùng lúc theo đuổi một lực lượng hải quân hùng mạnh và một lực lượng lục quân hùng mạnh. Do đó, việc cân nhắc lựa chọn những chiến lược phù hợp là rất quan trọng để đảm bảo an ninh quốc gia.

Ảnh: Bộ Quốc phòng.

Tuy nhiên, cuộc thảo luận gần đây trên diễn đàn này về định hướng địa chiến lược của Việt Nam, được khơi mào bởi bài viết của Khang Vũ, đã bỏ sót một điểm rất quan trọng. Việc tranh luận về việc quân đội Việt Nam nên tăng cường sức mạnh trên đất liền hay trên biển sẽ chẳng có giá trị gì nếu không xác định rõ ràng và chính xác kiểu Việt Nam bị đe doạ an ninh trong tương lai và kịch bản Việt Nam bị tấn công trong tương lai. Xét cho cùng, việc tăng cường trang bị cho quân đội của một quốc gia sẽ không cải thiện an ninh quốc gia nếu các hệ thống vũ khí được mua và học thuyết quân sự được phát triển không phù hợp với mối đe dọa có thể xảy ra nhất.

Forbes

Stuart Anderson phỏng vấn GS Brian D. Taylor

Trúc Lam dịch

15-12-2022

Cuộc xâm lược toàn diện của Nga ở Ukraine và sự phản kháng của người Ukraine đối với cuộc xâm lược đó vẫn là sự kiện quốc tế quan trọng nhất trong năm 2022. Ngoài ý nghĩa quân sự, cuộc xâm lược đã dẫn đến tình trạng hàng triệu người Ukraine tị nạn, khiến nhiều người đàn ông trong độ tuổi quân sự phải rời khỏi Nga, ảnh hưởng đến việc cung cấp năng lượng, lương thực, thực phẩm và thay đổi nền kinh tế Nga.

Tháng 3 năm 2022, tôi đã phỏng vấn ông Brian D. Taylor, Giáo sư khoa học chính trị tại Đại học Syracuse và là tác giả của cuốn sách rất được chào đón: “Quy tắc của chủ nghĩa Putin”. Để hiểu rõ hơn về những sự kiện trong mười tháng qua, tôi hỏi Giáo sư Taylor, ông đã viết câu trả lời về tương lai nước Nga sẽ ra sao. Ông thảo luận về diễn biến của cuộc chiến, tình trạng của nền kinh tế Nga, các cuộc tấn công của Nga vào cơ sở hạ tầng của Ukraine, quan điểm của Vladimir Putin về chủ quyền của Ukraine và các chủ đề khác.

Lưu Trọng Văn

Như Quý Lê

Ở Việt Nam vừa có tiền, vừa có quyền là giống tệ hại nhất. Đến ma quỷ chúng cũng sai khiến! Vụ đánh nam nhân viên phục vụ quán chấn thương sọ não thì sao? Vụ đó chìm xuồng vì xuồng chở đầy tiền thì sao! Những vụ cát tặc đã đi vào quên lãng vì sao?

Dân lương thiện hỏi: "Đứa nào đã giới thiệu thằng này ra ứng cử HĐND, hiệp thương như thế nào? Dân lại hỏi: với đạo đức như vậy đứa nào đã đề bạt? Đứa nào đã ký tặng tên này huân chương lao động hạng 3? Cứ điều tra kỹ đất Đà Nẵng là cháy nhà lòi mặt chuột ra ngay thôi!

Trả lời báo Quảng Nam của tỉnh nhà ông Nguyễn Viết Dũng nói:

“Xuất phát từ nhu cầu thể dục thể thao, rèn luyện sức khỏe, ngày 6/12/2022, tôi và một số đối tác có đến Sân golf BRG Đà Nẵng để chơi golf và chị N.A.L. là nhân viên phục vụ, hướng dẫn nhóm người chơi chúng tôi. Tuy nhiên, do bất đồng với cách tính sổ gậy trong một hố khi đánh golf, trong lúc cự cãi, do bức xúc, thiếu kiềm chế, nóng giận nhất thời nên tôi đã xử lý vấn đề chưa đúng.