Bí ẩn tác phẩm hành trình về phương đông (phần 2)

Skip to content

Năm 1924, một tác giả người Mỹ là Baird T Spalding là một thành viên của phong trào New Thought (một phong trào về tâm linh) ở Mỹ thế kỷ 19, với sự giúp đỡ của vợ và lấy cảm hứng từ phong trào này đã viết và tự xuất bản tập 1 cuốn Life and Teaching of the Masters of the Far East trong tạp chí riêng của hội, mượn câu chuyện hư cấu về một đoàn khảo sát người Anh sang Tây Tạng và Ấn Độ nghiên cứu để nói về tâm linh (sự thật là không có đoàn khảo sát và chuyến đi nào cả, Baird lúc đó còn chưa từng rời khỏi Mỹ). Sau này ông viết thêm 3 tập nữa và hai tập cuối được NXB góp nhặt nội dung từ tạp chí và xuất bản sau khi ông chết. Tổng cộng 6 tập.

Bộ này sau đó được Anlebook dịch thành cuốn Hành Trình Về Phương Đông màu xanh.

Nhưng trước khi có cuốn màu xanh thì Nguyên Phong đã ra một cuốn Hành Trình Về Phương Đông khác, nói là được phóng tác (phóng tác ở đây nghĩa gần như là sáng tác) từ tác phẩm trên của Baird T Spalding, chính là cuốn màu cam (ở bìa viết sai tên thành Blair).

Chính vì phóng tác nên nội dung hai cuốn sách cùng tên này không giống nhau.

Bí ẩn tác phẩm hành trình về phương đông (phần 2)

Hành trình về Phương Đông của Nguyên Phong là một cuốn hư cấu khá độc đáo, với lời dẫn dễ gây tò mò

Nước Anh hồi đó phát triển khoa học hàng đầu thế giới và họ rất tự hào về điều đó, tuy nhiên trong một chuyến thăm của đoàn ngoại giao Ấn Độ, họ có các đạo sĩ biểu diễn những thứ đi ngược với khoa học hồi đó, kiểu như: Uống các loại thuốc độc không chết, chôn dưới đất mấy ngày không chết, nhịn thở mấy tiếng dưới nước không chết… Điều này đã làm chấn động cả nước Anh, họ quyết định cử đoàn khoa học Hoàng Gia gồm toàn những người ưu tú nhất của mình sang Ấn Độ tìm hiểu…

Trong mấy năm đầu tại Ấn Độ đoàn khoa học không thu thập được gì nhiều, chủ yếu là gặp kiểu mê tín dị đoan, lừa bịp lấy tiền… là chính. Khi họ gần như bỏ cuộc, thì lúc đó họ mới đủ duyên gặp được các vị hiền triết, các vị có năng lực phi phàm thực sự của xứ Ấn, hành trình khám phá của họ bây giờ mới thực sự bắt đầu…

– Nhân vật Babu – Khoa học chiêm tinh bí truyền:

Babu đã làm cả đoàn khoa học ngỡ ngàng khi nói vanh vách cuộc đời của một nhà khoa trong đoàn: Từ lúc sinh ra thế nào, học ra sao, lấy vợ là ai, bỏ vợ ra sao, tại sao đi làm khoa học… Tóm lại Babu có thể biết hết được quá khứ, hiện tại của một người, và giúp người đó thay đổi số mệnh… Nhưng những năng lực đó cũng chỉ là công cụ để Babu phụng sự một sứ mệnh tốt đẹp, cao đẹp hơn rất nhiều…

– Đạo sĩ Gopal – Có thể chữa mọi bệnh:

Gopal có hơn 3000 môn đệ đều là những người đã được chữa khỏi bệnh nan y như: Ung thư, cùi phong, tim… Kỳ diệu như vậy nhưng trị bệnh chỉ là một phương tiện để Gopal muốn hướng mọi người tới một đời sống cao đẹp hơn, hạnh phúc hơn… mà bậc bề trên đã giao phó.

– Pháp sư Hamoud – Cõi giới vô hình:

Hamoud là người có để đi lại giữa các cõi giới vô hình như trời, ngạ quỷ, atula… và kết giao với nhiều bạn bè ở cảnh giới khác. Hamoud hiểu rõ người chết sẽ đi về đâu, và cần làm gì để tốt cho người thân mới chết… Ẩn đằng sau các năng lực đó, Hamoud đang phụng sự một lý tưởng cao đẹp, tuyệt vời hơn nhiều…!

Đang dở dang cuộc hành trình thì đoàn khoa học bị nhà vua nước Anh gọi về, sau 2 ngày suy nghĩ, họ đã quyết định không nghe lời nhà vua, bỏ lại sau lưng toàn bộ tài sản, địa vị, sự nổi tiếng… để đến một làng nhỏ tại chân dãy núi Hy Mã Lạp Sơn tiếp tục cuộc hành trình. Có lẽ họ đã tìm ra được điều gì đó giá trị hơn, đáng giá hơn là tài sản, danh vọng mà họ đang có…!”

Tóm lại, cả hai cuốn dù gốc hay phóng tác đều là sách hư cấu. Cuốn gốc là hư cấu lần 1, phóng tác là hư cấu lần 2.

Update: Tôi thấy nhiều bạn có suy nghĩ thật buồn cười. Tôi tổng hợp lại từ nhiều nơi chứ không chỉ ở bài này:

1. Các bạn đánh đồng việc đưa thông tin về sách với việc ghét sách, thù sách, chê sách.

2. Các bạn đánh đồng người chê sách này là người vô thần. Nhiều người theo đạo họ chê sách này đơn giản vì nó tuyên truyền sai lệch về tâm linh chứ không phải vì họ vô thần.

3. Các bạn ngộ nhận những người chê sách này hay không tin sách này là những người ít có trải nghiệm, không mở lòng, ít kinh nghiệm sống … hoặc kiểu kiểu như vậy. Dường như các bạn nâng tầm sách lên một cảnh giới quá cao siêu mà chỉ những người có kiến thức, có trải nghiệm, biết suy ngẫm, có tâm hồn rộng mở mới có thể hiểu được, “thấm” được. Tại sao các bạn không nghĩ ngược lại? Vì người ta có nhiều kinh nghiệm hơn các bạn nên mới phân biệt được thật giả thì sao?

4. Các bạn đánh đồng việc đưa thông tin về sách với việc không tin truyện trong sách. Tôi không tin sách vì nó là truyện bịa chứ không phải vì tôi không tin những chuyện tâm linh. Ví dụ như trúng xố số là chuyện có thật, nhưng thằng cùng phòng tôi nói nó trúng xố số nhiều tiền lắm, cho nó vay 10 triệu mai nó trả, thì tôi không tin nó. Không tin bạn tôi trúng số (với bằng chứng khách quan) và không tin chuyện có thể có người trúng xố số là hai chuyện khác nhau. Chuyện trúng số: có thật; Chuyện bạn tôi trúng số: bịa.

5. Ngộ nhận lớn nhất có lẽ là chuyện nhiều bạn đánh đồng cuốn sách này với những vấn đề tâm linh nói chung. Trong khi tôi nói về 1 cuốn sách rất cụ thể (Hành Trình Về Phương Đông) thì nhiều bạn lại trả lời với ý “tâm linh” nói chung. Đến đồ sộ và giàu ý tưởng như kinh Vệ Đà còn chưa thể bao quát hết vấn đề tâm linh nói chung nữa là cuốn truyện bịa vài trăm trang.

Hành trình về phương Đông kể về những trải nghiệm của một đoàn khoa học gồm các chuyên gia hàng đầu của Hội Khoa Học Hoàng Gia Anh được cử sang Ấn Độ nghiên cứu về huyền học và những khả năng siêu nhiên của con người. Suốt hai năm trời rong ruổi khắp các đền chùa Ấn Độ, diện kiến nhiều pháp thuật, nhiều cảnh mê tín dị đoan, thậm chí lừa đảo…của nhiều pháp sư, đạo sĩ,…họ được tiếp xúc với những vị chân tu thông thái sống ẩn dật ở thị trấn hay trên rặng Tuyết Sơn. Nhờ thế, họ được chứng kiến, trải nghiệm, hiểu biết sâu sắc về các khoa học cổ xưa và bí truyền của văn hóa Ấn Độ như yoga, thiền định, thuật chiêm tin, các phép dưỡng sinh và chữa bệnh, những kiến thức về nhân duyên, nghiệp báo, luật nhân quả, cõi sống và cõi chết…

"Hành trình về phương Đông" kể về những trải nghiệm của một đoàn khoa học gồm các chuyên gia hàng đầu của Hội Khoa Học Hoàng Gia Anh được cử sang Ấn Độ nghiên cứu về huyền học và những khả năng siêu nhiên của con người. Suốt hai năm trời rong ruổi khắp các đền chùa Ấn Độ, diện kiến nhiều pháp thuật, nhiều cảnh mê tín dị đoan, thậm chí lừa đảo…của nhiều pháp sư, đạo sĩ…họ được tiếp xúc với những vị chân tu thông thái sống ẩn dật ở thị trấn hay trên rặng Tuyết Sơn. Nhờ thế, họ được chứng kiến, trải nghiệm, hiểu biết sâu sắc về các khoa học cổ xưa và bí truyền của văn hóa Ấn Độ như yoga, thiền định, thuật chiêm tinh, các phép dưỡng sinh và chữa bệnh, những kiến thức về nhân duyên, nghiệp báo, luật nhân quả, cõi sống và cõi chết…

Chúng tôi xin đăng tải bài viết của ông Nguyễn Văn Phước – nhà sáng lập First News về hành trình xuất bản cuốn sách nổi tiếng này cũng như bí ẩn về tác giả cuốn sách.

Tham khảo thêm phần 1: Bí ẩn Hành trình về Phương Đông

Bí ẩn tác phẩm hành trình về phương đông (phần 2)

Sau nhiều năm có nhân duyên được kết nối trò chuyện với GS John Vũ, tôi đã từng được chia sẻ tâm sự hàng trăm giờ điện thoại với GS, thường là sau quá nửa đêm về sáng, giờ Việt Nam - khi đó là khoảng giữa giờ sáng hay đầu chiều tại Đại học Carnegie Mellon ở Mỹ, nơi GS đang là Viện Trưởng Viện Công Nghệ Sinh Học. Tôi đã được nghe GS chia sẻ về rất nhiều chuyện mà có lẽ chưa từng kể với ai, vì GS nói rất ít khi nói chuyện chia sẻ với người Việt từ rất nhiều năm qua, từ sự thật nhân duyên khi viết phóng tác tác phẩm nổi tiếng "Hành Trình về Phương Đông" - tác phẩm gối đầu giường đang được yêu thích nhất về khoa học tâm linh của hầu hết độc giả và người Việt Nam khắp nơi trên thế giới nhiều thập kỷ nay.

GS đã viết phóng tác tác phẩm này ngay từ khi 24 tuổi, 1974, khi GS tình cờ ghé một tiệm sách cũ nhặt lên một cuốn, đọc như bị thôi miên và về thức đêm viết lại theo ký ức tiềm thức kỳ lạ của mình. GS kể về ngọn nguồn rõ từng cuốn đã dịch viết, dù đã trải qua thời gian rất lâu "Ngọc sáng trong hoa sen", "Bên rặng Tuyết Sơn", "Hoa trôi trên sóng nước", "Minh triết trong đời sống", "Đường mây qua xứ tuyết", "Trở về từ xứ tuyết", "Dấu Chân Trên Cát", "Huyền thuật và các Đạo sĩ Tây Tạng"....

Giáo sự đã chia sẻ nhiều về bí mật huyền thoại và lời nguyền tâm linh từ ngôi mộ Tần Thuỷ Hoàng, về bài học Tam Quốc Diễn Nghĩa, từ đập thuỷ điện Cảnh Hồng, Vân Nam Trung Quốc dẫn đến nguyên nhân hạn hán, ngập mặn ở các tỉnh miền Tây Đồng Bằng Sông Cửu Long; Vì sao nguồn sống nông nghiệp của ba nước Đông Dương lại phụ thuộc quá lớn vào thượng lưu của hai con sông bắt nguồn từ Trung Quốc; Từ ước mơ trăn trở của GS đối với sự rèn luyện khởi nghiệp của giới trẻ, sinh viên Việt Nam đến mong muốn hướng đi của quê hương đau đáu Việt Nam; So sánh nền giáo dục và triết học trong giáo dục của các quốc gia, phân tích tình hình thế giới từ Phi Châu đến Trung Đông; Sự tiên đoán suy thoái kinh tế sẽ xảy ra ở Châu Âu; Sự trúng cử định mệnh và động lực tầm nhìn khoa học xuyên suốt kỳ lạ của TT Donald Trump khi muốn đưa nước Mỹ giữ vững vị trí số 1 thế giới đúng như lời hứa "Make America Great Again", đến lời cảnh báo cuộc tháo chạy của các nhà máy lớn, công xưởng của công ty hàng đầu nước Mỹ ra khỏi Trung Quốc vài năm trước khi xảy ra cuộc chiến tranh thương mại Mỹ - Trung... Và cả bí mật nguyên nhân vì sao GS dừng không viết FaceBook tiếng Việt trên mạng xã hội dù hàng ngàn bạn trẻ Việt Nam vẫn đang mong chờ...

Trong tất cả các cuộc trao đổi qua điện thoại và email, GS luôn vô cùng nhẹ nhàng và khiêm tốn, trong từng câu từng chữ, dù tôi nhỏ tuổi hơn GS rất nhiều nhưng GS luôn gọi bằng ‘anh’. Các chủ đề nói chuyện thường là khi tôi hỏi, lúc thì GS kể, có những cuộc điện thoại kéo dài nhiều tiếng đồng hồ kết thúc khi gần sáng.

Tôi đã thật xúc động vì không thể nghĩ người đang nói chuyện rất cởi mở, chân tình với mình lại là một nhà khoa học lừng danh thế giới đứng Top 10 nước Mỹ, từng là Phó Chủ tịch tập đoàn máy bay Boeing hàng đầu của Mỹ và hiện đang là Viện Trưởng Viện Công Nghệ Sinh Học của một trường đại học danh tiếng uy tín thứ tư nước Mỹ.

Bí ẩn tác phẩm hành trình về phương đông (phần 2)

Tin nhắn bất ngờ khuya tối thứ bảy

Vào một tối Thứ Bảy yên tĩnh sau ngày cuối bận rộn, bất ngờ vào lúc hơn 11h đêm, tôi nhận được tin nhắn - lần đầu tiên tôi nhận được tin nhắn qua điện thoại của GS từ Đại học Carnegie Mellon:

- Anh Phước. Tôi đang ở trường thu dọn vật dụng sách vở, cuối tháng này là ngày cuối cùng ở Carnegie Mellon. Tôi sẽ rời xa và tìm một nơi cách biệt để tĩnh lặng thiền.

GS chưa từng dùng điện thoại nhắn tin, mà thường dùng email trao đổi trong nhiều năm và trò chuyện trực tiếp khi tôi canh giờ gọi. Linh cảm trực giác báo cho tôi biết hôm nay là một ngày rất đặc biệt - nên tôi liền chọn một chỗ yên tĩnh và gọi cho GS, và dùng một điện thoại khác để ghi lại lời GS vì sợ rằng mình sẽ quên, điều mà trước nay tôi chưa từng làm, vì vẫn luôn tin còn nhiều dịp được nói chuyện với GS nữa - còn lần này linh tính tôi sực nhớ tôi đã nghe GS trong một vài lần trò chuyện đã đề cập đến ngày được ‘rời xa trần thế’ để thiền định cho hành trình sắp tới này rồi...

Hai năm về trước lần đầu khi nghe GS nói về điều này tôi đã hỏi cùng với câu hỏi về cách dịch sách rất đặc biệt và hiếm có của Giáo sư:

- Vì sao anh lại muốn trở về? Khi anh đã làm được rất nhiều việc đủ mọi lĩnh vực mà trên đời rất hiếm người làm được?.

- Chúng ta có hai thế giới cần khám phá và trải nghiệm, một là ở thế giới này cần làm tất cả những điều cần làm - hai là một thế giới nội tâm bên trong chúng ta...

- Vì sao các bản dịch của anh mang bút danh Nguyên Phong lại được bạn đọc rất yêu thích - nhiều người đã đọc bản gốc và nhận xét bản gốc không hay và thú vị bằng bản dịch?

- Tôi thường chọn một cuốn sách để dịch rất kỹ. Như một nhân duyên - cuốn sách như chọn tôi hơn là tôi chọn cuốn sách. Tôi đọc bản tiếng Anh một cuốn sách trước khi dịch nhiều lần, sau đó đọc thêm các cuốn khác có các đề tài liên quan đến cuốn đó. Sau khi nắm và hiểu hết tất cả, tôi bắt đầu dịch, và viết lại theo hành văn của mình, và bổ sung những chi tiết sâu hơn bản gốc từ những kiến thức tôi có được. Để dịch một cuốn sách tôi đầu tư thời gian và công sức khá nhiều, và biên tập rất kỹ, từng từ, từng câu, từng dòng. Và cuốn sách sẽ hoàn chỉnh và sâu hơn rất nhiều bản gốc.

Bí ẩn tác phẩm hành trình về phương đông (phần 2)

Dịch giả Nguyên Phong- GS John Vũ.

3 lần từ chối gặp Tổng thống Obama

- Em có nghe nói anh đã 3 lần từ chối gặp Tổng thống Obama, có phải vậy không ạ?

- Tổng thống Obama đã đến trường Carnegie Mellon 3 lần cả thảy, thường là đến gặp trò chuyện với một vài giáo sư do trường đề cử, đọc một bài diễn văn trước các giáo sư, sinh viên toàn trường và có thể muốn tuyên bố một vấn đề gì thông qua buổi nói chuyện này. Trong số danh sách các giáo sư gặp tổng thống lần nào cũng có tên tôi - nhưng tôi luôn nhường cho các giáo sư khác và tránh không gặp. Chỉ là tính tôi không thích đám đông, chụp ảnh với những người quan trọng. Một số vị giáo sư khác lại thích đứng bên cạnh tổng thống, thích bắt tay, chụp ảnh với tổng thống trước các máy quay, truyền hình để kỷ niệm hay để khoe bạn bè - còn tôi lại thường không thích, và thường tránh ngay từ đầu - chứ cũng không hề có chuyện gì không bằng lòng hay bất mãn với tổng thống cả.

Lần cuối cùng khi Obama đến trường lúc sắp hết nhiệm kỳ, đích thân President - Hiệu trưởng trường gặp tôi và nói tại sao những lần trước anh không đi gặp tổng thống, anh nên gặp những người quan trọng đó vì sau này thế này thế nọ sẽ tốt cho anh, và tôi trả lời thẳng tính tôi là không thích những vấn đề đó. Tôi không để ý đến vấn đề chính trị hay những vấn đề cá nhân của ông tổng thống nào hết, quan trọng là họ có giúp cho quốc gia, cho người dân không thôi. Triết lý sống và ứng xử, hành đạo và có thực sự quan tâm đến người dân của một vị nguyên thủ quốc gia làm tôi quan tâm hơn cả.

Giáo sư John Vũ, triết học, các triết gia và Krishnamurti

- Anh là một nhà hiền triết thông thái hiếm có trên thế giới đương đại mà em từng được gặp. Triết gia nào trên thế giới mà anh đánh giá cao và thích nhất?

- Các bạn trẻ Việt Nam dường như ít quan tâm đến triết học, mà thường quan tâm đến những việc trước mắt. Ở các quốc gia khác, mục đích, ý nghĩa cuộc sống và triết học rất quan trọng và được đưa ra trao đổi nhiều trong các trường đại học. Tôi thấy công ty Trí Việt của anh có xuất bản những cuốn triết học của triết gia Krishnamurti đó. Tôi thì tôi rất thích Krishnamurti, tôi ít thích dự các buổi nói chuyện nhưng đã đi dự các buổi nói chuyện của Krishnamurti rất nhiều lần, khi còn là học sinh, sinh viên ở Việt Nam tôi đã đọc sách của ông ấy rất nhiều. Đó là một người mà tôi hết sức kính trọng.

- Anh có thích Osho không ạ?

- Osho là một trường hợp khá đặc biệt với nhưng tư tưởng rất lạ - nhưng tôi vẫn thích Krishnamurti hơn nhiều, dù bên Mỹ và trên thế giới rất nhiều người thích Osho, bởi đằng sau Osho là một bộ máy truyền thông rất mạnh. Nhưng triết gia Krishnamurti giữa tư tưởng, triết lý sống và cách sống ngoài đời của rất tương đồng và trùng khớp, đồng nhất với nhau, và triết lý của ông ấy nếu áp dụng đúng sẽ làm con người thành công và hạnh phúc.

Tôi vốn không thích những ai giữa nói và làm, giữa giảng dạy và hành đạo có sự khác biệt. Một người triết gia có thể nói hay đưa ra các vấn đề về triết học nghe qua về lý thuyết thì rất hay, nhưng khi áp dụng, thì chính bản thân họ, cuộc sống của họ lại không hề hoàn toàn đi theo đến tận cùng những lý thuyết, triết lý họ giảng dạy đó. Và thực tế là mọi người đi theo như một phong trào, và cảm nhận từng giai đoạn, nhưng tận cùng kết quả thì lại không hề giống lý thuyết của triết lý đó một cái gì hết - đôi khi lại đi ngược lại hoàn toàn.

Tôi thấy có những triết gia trên thế giới đưa ra những lý thuyết triết học, triết lý sống trong các cuốn sách thì rất hay, nhưng cuộc sống đời thực của họ thì lại rất bê bối, ứng xử thì tệ hại. Nên tôi hoàn toàn không thích. Krishnamurti lại là một trường hợp khác hẳn, khi 15, 16 tuổi tôi đã đọc say mê các sách của ông ấy, và khi qua Mỹ tôi đã trực tiếp đi nghe ông ấy nói chuyện, tôi rất hay quan sát và có những buổi tối ngồi cách ông ấy rất gần - và tôi nhìn rõ, nhận ra ông ấy thực sự là một con người rất phi thường.

- Điểm nổi bật nhất gì khiến anh yêu thích và kính trọng triết gia Krishnamurti?

- Krishnamurti luôn nói thật và nói thẳng, ông ấy không hề vòng vo gì hết. Nếu anh đọc kỹ sách của Krishnamurti thì ông ấy không hề khuyên bảo dạy hay trả lời gì hết - mà bắt anh phải tư duy suy nghĩ chiêm nghiệm để tự tìm ra câu trả lời. Nếu trong buổi nói chuyện, anh hỏi ông ấy một câu, thì ông ấy lập tức xoay vấn đề lại và hỏi ngược lại anh, để anh phải suy luận để tự tìm ra lời giải. Cái đó tôi phải nói là một nghệ thuật cực kỳ cao của một thiền sư. Cái hay của triết gia Krishnamurti là bắt độc giả phải suy nghĩ cao độ khi đọc sách của ông - và thường là khi đọc xong cuốn sách, họ đã cảm nhận và thay đổi rất nhiều - bởi vì trong khi đọc họ đã phải vận động suy nghĩ để tự lý giải chiêm nghiệm các vấn đề trong sách của ông ấy.

Bí ẩn tác phẩm hành trình về phương đông (phần 2)

- Thế anh nghĩ gì về Jack Canfield?

- Tôi đã gặp nói chuyện với Jack Canfield nhiều lần, từ khi Jack Canfield còn là sinh viên đã rất chịu khó, tư duy và khả năng nói chuyện của Jack Canfield cũng rất thú vị vì tôi sau đó đã dự nhiều lần. Và những cuốn sách, bộ sách của ông ấy (Chicken Soup for The Soul) không chỉ ảnh hưởng tích cực đến giới trẻ bên Mỹ và trên thế giới rất nhiều mà còn ở người lớn đã trưởng thành.

Bí ẩn tác phẩm hành trình về phương đông (phần 2)

Đây là lần nói chuyện điện thoại lâu nhất, khá nhiều chủ đề, khi điện thoại hết pin, giáo sư chờ tôi gọi lại. Cảm xúc trong tôi lúc đó rất lạ - như sắp chia tay với một ân nhân, một tri kỷ lớn - tôi lặng một hồi rồi xúc động hỏi giáo sư:

- Anh John Vũ ơi, từ nay anh lên núi không dùng điện thoại nữa, thì sao em có thể liên lạc với anh được? Và các bạn trẻ ở Việt Nam cũng rất mong tin từ anh kể từ ngày anh đóng cửa Facebook? Có cách nào không anh?

- Tôi sẽ không dùng điện thoại nữa, trừ những trường hợp khẩn cấp bằng tin nhắn, và sẽ dùng email. Anh có thể đăng lá thư tôi viết gửi các trẻ Việt Nam in trên cuốn ‘Kiến Tạo Thế Hệ Việt Nam Ưu Việt’ lên trang tin Hatgiongtamhon.vn từ tuần sau như một lá thư chia tay tạm biệt các bạn giúp tôi. Và khi nào có thể, tôi sẽ viết thêm và gửi anh để đăng lên chia sẻ với các bạn trẻ Việt Nam. Anh có thể chuyển tất cả những bài đã viết của tôi trên blog cá nhân mà anh Ngo Trung Viet đã dịch lên trang web để các bạn sinh viên có thể truy cập tìm đọc.

- Thế anh ơi! Còn dự định về quê hương Việt Nam chia sẻ với mọi người, với các bạn trẻ thì sao anh?

(Còn tiếp)

Theo Tri Thức Trẻ

Bí ẩn tác phẩm hành trình về phương đông (phần 2)