Theo tác giả tại sao mọi người lại không sống đúng với tiềm năng của mình

Nhiều người coi các em như là người của thiên niên kỷ. Tôi thừa nhận rằng tôi không cảm thấy thoải mái khi các nhà nghiên cứu gọi các em bằng từ đó và mô tả điều mà những cuộc nghiên cứu của họ tiết lộ về các em—những điều các em thích và không thích, những cảm nghĩ và khuynh hướng của các em, những ưu điểm và khuyết điểm của các em. Có một điều gì đó về cách họ sử dụng từ ngữ người của thiên niên kỷ làm cho tôi khó chịu. Và thật tình, tôi không quan tâm đến điều mà các chuyên gia nói về các em bằng điều Chúa đã nói với tôi về các em.

Khi cầu nguyện về các em và cầu vấn Chúa về Ngài cảm nghĩ như thế nào về các em, thì tôi cảm thấy một điều gì đó rất khác biệt với điều mà các nhà nghiên cứu nói. Các ấn tượng thuộc linh tôi đã nhận được về các em dẫn tôi đến việc tin rằng từ ngữ người của thiên niên kỷ có thể thật sự là chính xác cho các em—nhưng vì một lý do rất khác biệt với điều mà các chuyên gia có thể không bao giờ hiểu được.

Từ ngữ người của thiên niên kỷ là chính xác cho các em nếu từ đó nhắc các em nhớ lại mình thật sự là ai và mục đích của các em trong cuộc sống thật sự là gì. Một người thật sự của thiên niên kỷ là người đã dạy và được dạy phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô trong tiền dương thế, là người đã lập giao ước với Cha Thiên Thượng ở đó về những điều can đảm—ngay cả những điều đầy can đảm về mặt đạo đức—mà các em sẽ làm khi ở trên thế gian này.

Một người thật sự của thiên niên kỷ là một người nam hay người nữ mà Thượng Đế tin cậy nhiều đến mức đã gửi đến thế gian trong gian kỳ quan trọng nhất của lịch sử thế gian này. Một người thật sự của thiên niên kỷ là một người nam hay người nữ đang sống vào lúc này để giúp chuẩn bị dân cư của thế gian này cho Ngày Tái Lâm của Chúa Giê Su Ky Tô và sự trị vì ngàn năm của Ngài. Các em có thể chắc chắn về sự kiện này—các em được sinh ra để trở thành một người thật sự của thiên niên kỷ.

Câu hỏi đặt ra là “Làm thế nào các em có thể sống đúng theo tiềm năng của một người thật sự của thiên niên kỷ?” Tôi có bốn đề nghị.

Hãy dành thời gian ra để thành tâm suy nghĩ về những sự kiện này:

  • Các em là một người con trai hay con gái chọn lọc của Thượng Đế.

  • Các em được tạo ra theo hình ảnh của Ngài.

  • Các em được giảng dạy trong thế giới linh hồn để chuẩn bị bản thân mình cho bất cứ điều gì và mọi điều mà các em sẽ gặp phải trong phần sau này của những ngày sau này (xin xem GLGƯ 138:56). Sự giảng dạy đó tồn tại ở bên trong các em!

Các em đang sống trong “giờ thứ mười một.” Chúa đã phán rằng đây là lần cuối Ngài sẽ kêu gọi những người làm công trong vườn nho của Ngài để quy tụ những người được chọn lọc từ bốn phương trời của thế gian. (Xin xem GLGƯ 33:3–6). Và các em đã được gửi đến để tham gia vào cuộc quy tụ này. Tôi đã nhiều lần tận mắt thấy ảnh hưởng mạnh mẽ của những người thực sự của thiên niên kỷ khi họ mang lại cho người khác một sự hiểu biết về lẽ thật. Đây là một phần của nguồn gốc và mục đích của các em với tư cách là dòng dõi của Áp Ra Ham (xin xem Ga La Ti 3:26–29)!

Cách đây vài tháng, Wendy và tôi đã có một kinh nghiệm phi thường ở vùng Siberia xa xôi. Trong số những người cùng đi với chúng tôi trong ngày chuẩn bị của người truyền giáo ở Irkutsk là chủ tịch phái bộ truyền giáo, Gregory S. Brinton; vợ của ông ta là Sally; và Sam, con trai của họ mới trở về từ công việc truyền giáo ở Nga. Chúng tôi đi tham quan Hồ Baikal tuyệt đẹp và một ngôi chợ bên bờ hồ.

Khi chúng tôi trở lại xe van của mình thì thấy rằng đã thiếu Sam. Một lát sau, cậu ta trở lại, cùng với một người phụ nữ trung niên tên là Valentina. Valentina vui vẻ kêu lên bằng tiếng Nga: “Tôi muốn gặp mẹ của chàng thanh niên này. Cậu ta rất lễ phép, thông minh, và tử tế! Tôi muốn gặp mẹ của cậu ta!” Valentina đã bị thu hút bởi diện mạo rạng rỡ tràn đầy Thánh Linh của Sam.

Sam giới thiệu Valentina với cha mẹ mình, đưa cho chị ấy một quyển sách nhỏ về Đấng Cứu Rỗi, và thu xếp cho những người truyền giáo đến thăm chị ấy. Về sau, khi những người truyền giáo trở lại với một quyển Sách Mặc Môn, thì chị ấy hứa sẽ đọc sách đó. Một vài người phụ nữ khác làm việc ở ngôi chợ đó cũng rất phấn khởi về quyển sách mới mà Valentina đã nhận được. Chúng tôi vẫn chưa biết kết cục của câu chuyện này, nhưng nhờ ánh sáng đặc biệt tỏa ra từ Sam nên Valentina và một số bạn của chị ấy đã được giới thiệu với phúc âm.

Những người thật sự của thiên niên kỷ, giống như Sam, biết họ thực sự là ai. Họ là các môn đồ tận tụy của Chúa Giê Su Ky Tô là những người biết nắm lấy mọi cơ hội để tự giúp mình và những người khác chuẩn bị cho thời kỳ trị vì ngàn năm của Đấng Cứu Rỗi.

Vì vậy, đề nghị đầu tiên của tôi là hãy tự tìm hiểu mình thật sự là ai. Hãy cầu vấn Cha Thiên Thượng của các em, trong danh của Chúa Giê Su Ky Tô, về cảm nghĩ của Ngài về các em và sứ mệnh của các em ở đây trên thế gian. Nếu các em chịu cầu vấn với chủ tâm thực sự, thì cuối cùng Thánh Linh sẽ mách bảo cho các em biết lẽ thật làm thay đổi cuộc sống. Hãy ghi xuống và thường xuyên xem lại các ấn tượng đó. Và tuân theo một cách chính xác.

Tôi hứa với các em rằng khi các em bắt đầu hiểu biết dù chỉ rất ít về cách Cha Thiên Thượng nhìn các em và điều Ngài đang trông cậy các em để làm cho Ngài, thì cuộc sống của các em sẽ không bao giờ giống như trước nữa!

Thượng Đế luôn luôn phán bảo con cái giao ước của Ngài phải làm những việc khó. Vì các em là các con trai và con gái tuân giữ giao ước của Thượng Đế, đang sống trong giai đoạn sau của những ngày sau này nên Chúa sẽ phán bảo các em phải làm những việc khó. Các em có thể tin điều đó—Áp Ra Ham không phải là người cuối cùng bị thử thách nghiêm trọng đâu (xin xem GLGƯ 101:4–5).

Tôi biết có thể là điều đáng sợ biết bao để được phán bảo phải làm một điều gì đó mà dường như vượt quá khả năng của các em. Chủ Tịch Spencer W. Kimball (1895–1985) qua đời chỉ 19 tháng sau khi tôi là thành viên của Nhóm Túc Số Mười Hai Vị Sứ Đồ. Trong buổi họp đầu tiên của Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn và Nhóm Túc Số Mười Hai Vị Sứ Đồ tiếp theo lễ sắc phong của Chủ Tịch Ezra Taft Benson (1899–1994), ông đã đưa ra những chỉ định cụ thể cho Nhóm Túc Số Mười Hai. Những chỉ thị của ông cho tôi gồm có: “Anh Cả Nelson, anh phải mở cửa các nước Đông Âu cho việc thuyết giảng phúc âm.”

Đó là năm 1985. Trong suốt những năm tháng đầy căng thẳng chính trị đó mà chúng ta gọi là Chiến Tranh Lạnh, không những chỉ một bức tường thật sự chia đôi thành phố Berlin, mà còn tất cả Đông Âu đều nằm dưới ách áp bức của chủ nghĩa cộng sản. Nhà thờ bị đóng cửa, và việc thờ phượng tôn giáo đã bị hạn chế nghiêm ngặt.

Tôi đã dành phần lớn cuộc đời nghề nghiệp chuyên ngành phẫu thuật tim của mình để thực hiện các cuộc phẫu thuật cứu mạng người nhưng không có kinh nghiệm nào làm tôi tin rằng tôi có thể mở cửa các quốc gia cho việc thuyết giảng phúc âm. Và vì một vị tiên tri đã đưa ra cho tôi một công việc chỉ định, nên tôi được sắp xếp để làm điều dường như hoàn toàn không thể thực hiện được.

Ngay từ đầu, những trở ngại đã được đặt trước mặt tôi. Tôi đã đến hầu hết các nước và rồi không biết phải đi đâu. Ngay cả khi tôi đã có thể tìm ra tên của một viên chức chính phủ thích hợp, thì điều thường xảy ra là một buổi họp bị hủy bỏ vào phút cuối hoặc hoãn lại. Trong một quốc gia, khi một cuộc hẹn bị hoãn lại hai ngày, thì một số cám dỗ đã được cố ý đặt ra trước tôi để thử thách tôi—kể cả các cạm bẫy để mua bán trái phép và các hoạt động bất hợp pháp khác. Trong một dịp khác, một buổi họp đã được bắt đầu với lời yêu cầu là tôi phải rời khỏi đó ngay lập tức!

Nhưng Chúa có thể làm công việc của Ngài (xin xem 2 Nê Phi 27:20–21), và tôi có đặc ân để thấy được một loạt các phép lạ đã xảy ra—luôn luôn, và chỉ sau khi tôi đã suy nghĩ nát óc, đưa ra những nỗ lực can đảm nhất, và dâng lên những lời cầu nguyện chân thành nhất về nhiệm vụ của mình.

Một số quốc gia đó đã cho phép Giáo Hội được công nhận trước khi bức tường Berlin sụp đổ. Về sau, các quốc gia khác cũng làm thế. Vào năm 1992, tôi đã có thể báo cáo với Chủ Tịch Benson rằng Giáo Hội hiện đã được thiết lập trong mọi quốc gia ở Đông Âu!

Với tư cách là một người thật sự của thiên niên kỷ mà Chúa có thể trông cậy, các em cũng sẽ làm nên lịch sử! Các em sẽ được yêu cầu chấp nhận những công việc chỉ định khó khăn, và trở thành công cụ trong tay của Chúa. Và Ngài sẽ cho phép các em đạt được những việc không dễ dàng.

Bằng cách nào các em sẽ đạt được những điều khó có thể thực hiện được? Bằng cách làm bất cứ điều gì cần thiết để củng cố đức tin của các em nơi Chúa Giê Su Ky Tô và gia tăng sự hiểu biết của các em về giáo lý đã được giảng dạy trong Giáo Hội phục hồi của Ngài, và bằng cách không ngừng tìm kiếm lẽ thật. Khi được yêu cầu làm những việc không dễ dàng—với tư cách là một người thật sự của thiên niên kỷ, với một nền tảng thuộc linh đặt trên giáo lý thuần túy—các em sẽ có thể tiến bước với đức tin, luôn luôn kiên định và vui vẻ làm tất cả những gì trong khả năng của các em để làm tròn các mục đích của Chúa (xin xem DGLGƯ 123:17).

Các em sẽ có những ngày mà các em sẽ hoàn toàn cảm thấy nản lòng. Vì vậy, hãy cầu nguyện để có can đảm và không bỏ cuộc. Các em sẽ cần đến sức mạnh đó vì việc làm một Thánh Hữu Ngày Sau sẽ càng ngày càng trở nên ít được ưa thích. Đáng buồn thay, một số người mà các em nghĩ là bạn của mình lại sẽ phản bội các em. Và một số điều sẽ hoàn toàn dường như không công bằng.

Tuy nhiên, tôi hứa với các em rằng khi các em noi theo Chúa Giê Su Ky Tô, các em sẽ tìm thấy sự bình an bền vững và niềm vui thật sự. Khi các em tuân giữ giao ước của mình càng ngày càng chính xác hơn, và khi các em bênh vực Giáo Hội và vương quốc của Thượng Đế trên thế gian ngày nay, thì Chúa sẽ ban cho các em sức mạnh và sự khôn ngoan để làm được việc không dễ dàng.

Mỗi người chúng ta đều có những câu hỏi. Việc tìm cách học hỏi, hiểu, và nhận ra lẽ thật là một phần quan trọng của kinh nghiệm trần thế của chúng ta. Phần lớn cuộc sống của tôi đã được dành cho việc nghiên cứu. Các em cũng sẽ học được nhiều nhất bằng cách đặt ra những câu hỏi đầy soi dẫn.

Vào đúng khoảnh khắc này, một số các em đang phải vật lộn để biết điều mình cần phải làm với cuộc đời của mình. Các em khác có thể tự hỏi xem mình đã được tha thứ tội lỗi chưa. Hầu hết các em đang tự hỏi người bạn đời vĩnh cửu của mình là ai và đang ở đâu—và những người không tự hỏi những điều này thì hãy nên làm thế.

Một số các em có thể hỏi tại sao Giáo Hội làm một số điều đang làm. Có lẽ nhiều em không biết chắc cách có được sự đáp ứng cho lời cầu nguyện của mình.

Cha Thiên Thượng và Vị Nam Tử của Ngài sẵn sàng trả lời các câu hỏi của các em qua sự giúp đỡ của Đức Thánh Linh. Nhưng các em có trách nhiệm phải tìm hiểu cách để được xứng đáng và nhận được những câu trả lời đó.

Các em có thể bắt đầu từ đâu? Hãy bắt đầu bằng cách dành nhiều thời gian hơn ở những nơi thánh thiện. Đền thờ là một nơi thánh thiện. Giáo đường cũng là nơi thánh thiện, nơi mà các em tái lập các giao ước mới khi dự phần Tiệc Thánh mỗi Chủ Nhật. Tôi mời các em cũng làm cho căn hộ, ký túc xá, ngôi nhà hoặc phòng ngủ của mình thành một nơi thánh thiện, nơi mà các em có thể an toàn ẩn náu khỏi những điều xao lãng xấu xa của thế gian.

Cầu nguyện là một bí quyết. Hãy cầu nguyện để biết phải ngừng làm điều gì và bắt đầu làm điều gì. Hãy cầu nguyện để biết phải thêm điều gì vào môi trường xung quanh của các em và loại bỏ điều gì, để Thánh Linh có thể ở với các em một cách dồi dào.

Hãy cầu xin Chúa về ân tứ phân biệt. Sau đó hãy sống và làm việc để xứng đáng nhận được ân tứ đó, vì khi các sự kiện gây hoang mang xảy ra trên thế gian thì các em sẽ biết chính xác điều gì là đúng và điều gì là sai (xin xem 2 Nê Phi 31:13).

Hãy phục vụ với tình yêu thương. Sự phục vụ đầy tình yêu thương cho những ai đang lạc lối hoặc bị tổn thương về mặt tinh thần, đều mở lòng chúng ta cho sự mặc khải cá nhân.

Hãy dành nhiều thời gian hơn—rất nhiều thời gian hơn—ở những nơi mà Thánh Linh đang hiện diện. Điều đó có nghĩa là dành nhiều thời gian hơn với những người bạn đang tìm cách có được Thánh Linh với họ. Hãy dành nhiều thời gian hơn để quỳ xuống cầu nguyện, nhiều thời gian hơn để học thánh thư, nhiều thời gian hơn để làm công việc lịch sử gia đình, nhiều thời gian hơn trong đền thờ. Tôi hứa với các em rằng khi các em thường xuyên dâng lên Chúa một phần lớn thời gian của các em, thì Ngài sẽ làm cho thời gian còn lại của các em được hữu ích và có ý nghĩa hơn.

Chúng ta tán trợ 15 người được sắc phong với tư cách là các vị tiên tri, tiên kiến và mặc khải. Khi một vấn đề hóc búa xảy ra—và các vấn đề dường như trở nên hóc búa hơn mỗi ngày—thì 15 người đàn ông này vật lộn với vấn đề đó, cố gắng xem xét tất cả các kết quả của nhiều hướng hành động khác nhau, và họ siêng năng tìm cách để nghe tiếng nói của Chúa. Sau khi nhịn ăn, cầu nguyện, nghiên cứu, suy ngẫm, và hội ý với Các Anh Em Thẩm Quyền Trung Ương về các vấn đề rất quan trọng thì tôi rất thường thức giấc vào giữa đêm với những ấn tượng khác nữa về các vấn đề mà chúng tôi đang quan tâm. Và Các Anh Em Thẩm Quyền Trung Ương cũng có kinh nghiệm tương tự.

Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn và Nhóm Túc Số Mười Hai Vị Sứ Đồ hội ý với nhau và chia sẻ tất cả những gì Chúa đã hướng dẫn cho chúng tôi hiểu và cảm nhận, riêng cá nhân và chung nhóm túc số. Và sau đó chúng tôi chứng kiến Chúa tác động đến Vị Chủ Tịch của Giáo Hội để loan báo ý muốn của Chúa.

Tiến trình làm việc này của các vị tiên tri đã được tuân theo vào năm 2012 với sự thay đổi độ tuổi tối thiểu cho những người truyền giáo, và một lần nữa với những phần bổ sung mới nhất của sách hướng dẫn của Giáo Hội, do việc hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới tính ở một số nước. Với lòng đầy trắc ẩn đối với tất cả mọi người, và nhất là trẻ em, chúng tôi đã bỏ ra rất nhiều nỗ lực để hiểu được ý muốn của Chúa trong vấn đề này.

Trong khi tiếp tục nhận biết kế hoạch cứu rỗi của Thượng Đế và hy vọng của Ngài đối với cuộc sống vĩnh cửu dành cho mỗi người con của Ngài, chúng tôi đã cân nhắc vô số những cách sắp xếp và kết hợp các tình huống có thể nảy sinh. Chúng tôi nhóm họp nhiều lần trong đền thờ trong lúc nhịn ăn và cầu nguyện cùng tìm kiếm thêm sự hướng dẫn và soi dẫn. Và sau đó, khi Chúa soi dẫn vị tiên tri của Ngài, Chủ Tịch Thomas S. Monson, để tuyên bố về ý định và ý muốn của Chúa, thì trong giây phút thiêng liêng đó mỗi người chúng tôi đã cảm nhận được một sự xác nhận của Thánh Linh. Với tư cách là Các Sứ Đồ, chúng tôi có đặc ân để tán trợ điều đã được mặc khải cho Chủ Tịch Monson. Sự mặc khải từ Chúa cùng các tôi tớ của Ngài là một tiến trình thiêng liêng, và đặc ân của các em để tiếp nhận sự mặc khải cá nhân cũng như vậy.

Các em thân mến, các em có quyền tiếp cận ý định và ý muốn của Chúa cho cuộc sống của mình cũng giống như chúng tôi với tư cách là Sứ Đồ làm như vậy cho Giáo Hội của Ngài. Cũng giống như Chúa đòi hỏi chúng tôi phải tìm kiếm và suy ngẫm, nhịn ăn và cầu nguyện, nghiên cứu và vật lộn với những câu hỏi hóc búa, Ngài đòi hỏi các em phải làm tương tự khi các em tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi của mình.

Các em có thể học nghe tiếng nói của Chúa qua những lời mách bảo của Đức Thánh Linh.1 Mặc dù Google, Twitter, và Facebook có thể dường như là hữu ích nhưng những trang mạng đó hoàn toàn không cung cấp những câu trả lời cho các câu hỏi quan trọng nhất của các em!

Các em thân mến, các em có thể biết được ý định và ý muốn của Chúa cho cuộc sống của các em. Các em không cần phải tự hỏi xem mình có đang ở nơi mà Chúa cần các em ở hoặc có đang làm điều Ngài cần các em làm không. Các em có thể biết được điều đó! Đức Thánh Linh “sẽ cho các em biết tất cả những gì các [em] phải làm” (2 Nê Phi 32:3).

Năm 1979, trong khi đang phục vụ với tư cách là chủ tịch trung ương Trường Chủ Nhật, tôi được mời tham dự một Cuộc Hội Thảo của Các Vị Đại Diện Khu Vực mà trong đó Chủ Tịch Spencer W. Kimball đưa ra một bài nói chuyện đầy soi dẫn về việc mở cửa các quốc gia mà không cho phép Giáo Hội rao giảng phúc âm, chẳng hạn như Trung Quốc. Ông đã mời tất cả những người hiện diện hãy học tiếng Trung Quốc phổ thông để chúng tôi có thể cung cấp kỹ năng chuyên môn nhằm giúp đỡ người dân Trung Quốc.

Đối với tôi, lời mời của Chủ Tịch Kimball dường như là một mệnh lệnh của vị tiên tri. Vì vậy ngay trong đêm đó, tôi đã hỏi vợ tôi là Dantzel có chịu học tiếng phổ thông với tôi không. Bà đã đồng ý, và chúng tôi đã tìm ra một người thầy để dạy chúng tôi. Dĩ nhiên chúng tôi đã không thể học nói giỏi tiếng Phổ Thông, nhưng chúng tôi đã học vừa đủ để khi tôi được mời ngay trong năm sau (qua một loạt các sự kiện rất bất ngờ) để đi đến Trung Quốc với tư cách là một giáo sư thỉnh giảng để dạy ngành phẫu thuật tim hở, tôi đã sẵn sàng để chấp nhận lời mời đó.

Sáu năm sau, vào năm 1985, một năm sau khi tôi được kêu gọi vào Nhóm Túc Số Mười Hai. Một ngày nọ, tôi nhận được một yêu cầu cấp bách để đi đến Trung Quốc nhằm thực hiện cuộc phẫu thuật tim hở cho một ngôi sao nhạc kịch nổi tiếng của họ, người được xem là một anh hùng dân tộc trên khắp Trung Quốc. Tôi giải thích rằng trách nhiệm toàn thời gian của tôi trong Giáo Hội không cho phép tôi đi, nhưng các bác sĩ ở Trung Quốc đã khẩn nài tôi đến ngay để thực hiện cuộc phẫu thuật cứu mạng người.

Tôi thảo luận vấn đề này với vị chủ tịch nhóm túc số của tôi và Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn. Họ cảm thấy có ấn tượng rằng, như là một ân huệ cho người dân Trung Quốc, tôi nên đi và thực hiện cuộc phẫu thuật đó.

Tôi đã đi. May thay, cuộc giải phẫu đã thành công. Ngẫu nhiên, đó là cuộc phẫu thuật tim hở cuối cùng tôi đã thực hiện. Đó là ở Tế Nam, Trung Quốc, vào ngày 4 tháng Ba năm 1985.

Rồi một cơ hội khác đã đến nhiều năm sau đó, lần này là vào tháng Mười năm 2015. Wendy và tôi được mời trở lại Trường Đại Học Y Khoa Sơn Đông ở Tế Nam. Chúng tôi đã rất ngạc nhiên khi tôi đã được chào đón một cách nồng nhiệt như là “một người bạn cũ” của Trung Quốc và đã được hội ngộ với các bác sĩ phẫu thuật tôi đã dạy cách đó 35 năm. Điểm nổi bật của chuyến đi thăm của tôi là được gặp gỡ người con trai và cháu trai của ngôi sao nhạc kịch nổi tiếng đó. Tất cả những kinh nghiệm tuyệt vời này đã có thể có được nhờ vào một lý do: Tôi đã lưu tâm đến lời dạy bảo của một vị tiên tri để học tiếng Phổ Thông!

Các vị tiên tri thấy trước được tương lai. Họ thấy được những mối nguy hiểm khổ sở mà kẻ nghịch thù đã đang hoặc sẽ đặt lên trên con đường của chúng ta. Các vị tiên tri cũng dự đoán được những điều có thể xảy ra và đặc ân đang chờ đợi những người chịu lắng nghe với ý định để tuân theo. Tôi biết điều này là có thật! Tôi đã tự mình kinh nghiệm được điều đó nhiều lần.

Chúa hứa với chúng ta rằng Ngài sẽ không bao giờ để cho vị tiên tri dẫn chúng ta đi lạc lối. Chủ Tịch Harold B. Lee (1899–1973) đã tuyên bố: “Các [anh chị] em có thể không thích điều các vị thẩm quyền trung ương của Giáo Hội đưa ra. Điều đó có thể trái ngược với quan điểm chính trị của các anh chị em. Điều đó có thể mâu thuẫn với quan điểm xã hội của các anh chị em. Điều đó có thể xen vào cuộc sống xã hội của các anh chị em. Nhưng nếu các anh chị em lắng nghe những điều này, như thể từ miệng của chính Chúa phán ra, với lòng kiên nhẫn và đức tin, thì lời hứa là ‘các cánh cửa ngục giới sẽ không thắng được các anh chị em; vâng, và Chúa Thượng Đế sẽ làm cho quyền năng của bóng tối tan biến khỏi các anh chị em, và làm cho các tầng trời sẽ rung chuyển vì lợi ích của các anh chị em và vinh quang của danh Ngài’ (GLG Ư 21:6).”2

Các em có thể không bao giờ hiểu hết mọi lời tuyên bố của một vị tiên tri tại thế. Nhưng khi biết một vị tiên tri là một vị tiên tri, thì các em có thể cầu nguyện lên Chúa với lòng khiêm nhường và đức tin cùng cầu xin sự làm chứng của mình về bất cứ điều gì mà vị tiên tri của Ngài đã tuyên bố.

Khoảng năm 40 Trước Công Nguyên, nhiều người dân Nê Phi gia nhập Giáo Hội, và Giáo Hội thịnh vượng. Nhưng các tập đoàn bí mật cũng bắt đầu phát triển, và nhiều người lãnh đạo xảo quyệt của họ đã ẩn mình ở giữa dân chúng và rất khó phát hiện. Khi dân chúng trở nên càng ngày càng kiêu ngạo hơn, thì nhiều người dân Nê Phi đã “nhạo báng những gì thiêng liêng, bác bỏ tinh thần tiên tri và mặc khải” (Hê La Man 4:12).

Có những mối đe dọa giống như vậy ở giữa chúng ta ngày nay. Thực tế phũ phàng là có “các tôi tớ của Sa Tan” (GLGƯ 10:5) nằm ẩn mình trong khắp xã hội. Vì vậy, hãy rất cẩn thận đối với lời khuyên bảo của người nào mà các em tuân theo (xin xem Hê La Man 12:23).

Các em thân mến, các em được sinh ra để làm những người thật sự của thiên niên kỷ. Các em “là một thế hệ chọn lọc” (1 Phi E Rơ 2:9), đã được Thượng Đế tiền sắc phong để làm một công việc phi thường—để giúp chuẩn bị dân cư của thế gian này cho Ngày Tái Lâm của Chúa!