Tại sao phụ huynh cấm con chơi game

Đó là một phần trong kết quả nghiên cứu vừa công bố của Kaspersky với tiêu đề “Kết nối hơn bao giờ hết: Làm thế nào để xây dựng vùng an toàn kỹ thuật số (Digital Comfort Zones)”. Cuộc khảo sát với sự tham gia của 760 người dùng trực tuyến trong khu vực Đông Nam Á đã xác nhận rằng trẻ em đang dành nhiều thời gian trực tuyến hơn do tình hình đại dịch.

Nghiên cứu cũng chỉ ra, cứ 10 phụ huynh thì có tới 4 người nghĩ rằng con họ trở nên “gắt gỏng hơn bình thường” sau khi chơi game.

Theo các chuyên gia bảo mật Kaspersky, cấm trẻ chơi game không phải là giải pháp đúng đắn. Khi các bạn cùng trang lứa có thể chơi trò chơi điện tử mà mình không được, chắc chắn trẻ sẽ cảm thấy như bị ruồng bỏ. Ngoài ra, trò chơi điện tử không chỉ thú vị mà còn rất hữu ích đối với trẻ, đặc biệt dưới sự định hướng phù hợp của cha mẹ.

"Trong nhiều trường hợp, cha mẹ không nên cấm trẻ chơi game. Thay vào đó, hãy kiểm soát việc này một cách hiệu quả, bằng cách sử dụng phần mềm và cài đặt thiết bị đặc biệt, cũng như thường xuyên nói chuyện với trẻ và giải thích những quy tắc cần thiết" - ông Stephan Neumeier, Giám đốc điều hành Kaspersky khu vực châu Á Thái Bình Dương cho biết.

Về lo ngại chơi game sẽ gây hại cho thị lực và tư thế của trẻ, các chuyên gia cho rằng, vấn đề về thị lực là lý do để cha mẹ cần cẩn thận hơn khi cho trẻ chơi game. Tư thế của trẻ cũng có thể bị ảnh hưởng, đặc biệt là nếu trẻ không thường xuyên chơi thể thao.

Chuyên gia cho rằng, việc sử dụng màn hình chất lượng có thể giúp giảm bớt các vấn đề về thị lực. Một chiếc ghế tốt, một chiếc bàn có chiều cao phù hợp, tư thế thoải mái và khoảng cách tốt với màn hình sẽ giúp ích cho tầm nhìn và tư thế của trẻ.

Ngoài ra, để đảm bảo thị lực của trẻ, chuyên gia lưu ý phụ huynh cần giới hạn thời gian trẻ chơi game.

Nhiều phụ huynh không thành thạo về trò chơi điện tử thường e dè và tỏ ra hoảng sợ trước ý kiến cho rằng “trẻ em trở nên hung dữ do chơi game”, từ đó cấm trẻ chơi trò chơi điện tử.

Tuy nhiên, nhóm nghiên cứu khẳng định hành vi hung hăng của trẻ không phải do các trò chơi điện tử gây ra, mà do nhiều yếu tố tác động khác nhau. Cho dù không cho trẻ chơi game, trẻ vẫn có thể đánh nhau với bạn bè, bắn kẻ thù vô hình bằng cung, súng lục, súng phóng lựu hoặc súng ngắn đồ chơi. Cả con trai và con gái đều có thể làm điều này, mặc dù mọi người thường nghĩ những hành động bạo lực thường nghiêng về con trai.

Tóm lại, các chuyên gia cho rằng không nên cấm con trẻ chơi trò chơi điện tử. Tuy nhiên, để giữ an toàn cho con, phụ huynh nên lưu ý 6 điểm sau đây để giúp bạn kiểm soát tốt hơn việc chơi game của trẻ: Giao tiếp, xếp hạng độ tuổi, giới hạn thời gian, bảo vệ chống mã độc, cài đặt hạn chế mua hàng trong ứng dụng, huyến khích trẻ phát triển sở thích trong thế giới thực.

Không quá khó hiểu khi những bậc phụ huynh đáng kinh của chúng ta thường xuyên ngăn cản con cái tới quán net. Đơn giản, tâm lí làm cha làm mẹ ai cũng vậy, họ muốn con cái phát triển theo một đường thẳng nhất định, không có lối rẽ vòng vèo nào khác.Nhiều khi con cái cũng cảm thấy khó chịu về điều này nhưng đều bất lực trước quan niệm, hành động, cách ứng xử. Vậy tại sao cha mẹ lại “Ác cảm” với game đến như vậy? Người lớn chẳng bao giờ chơi game nên họ không thể hiểu nổi game hay, cuốn hút tới mức nào. Khi chúng ta phản biện bằng người lớn lỗi thời, phụ huynh lại ôm những kỉ niệm thời xa xưa như: “Bằng chúng mày tao…”, “Ngày xưa củ sắn còn chẳng có mà ăn huống chi game”. Bởi vậy, không quá khó hiểu rằng người lớn không hiểu hết game mang lại những gì, hay ở đâu? Một so sánh điển hình như chúng ta cũng không hiểu thú vui uống trà ngắm cảnh của người lớn có gì hấp dẫn vậy. Ngày nay, sự thật là rất nhiều người lớn thường chỉ nói rằng: “Xời game có gì bổ ích mà chúng mày lao đầu như tên điên vậy” nhưng khi chơi, họ còn ham mê hơn cả bản thân chúng ta. Đôi khi chúng ta phát hiện ra cha mẹ chơi game nhưng họ cố gắng tìm lí do để cho bớt “quê” mà thôi.Chắc hẳn các bạn còn nhớ tới trò chơi điện tử 4 nút khi xưa không? Thời đó, game đơn giản, chủ yếu nhằm mục đích giải trí, không rèn luyện được mấy kĩ năng con người. Bởi vậy, khi thấy con cái mình quá ham mê những trò vô bổ như vậy, phụ huynh nào chẳng có những suy nghĩ về game như: “Trò vô bổ, tốn thời gian, tốn tiền điện,… cho tới chẳng giải quyết vấn đề gì”. Dần dần, nó như một lối mòn trong suy nghĩ, mặc định “Game là xấu” dù lĩnh vực này phát triển đa dạng trên cả thế giới.Đáng tiếc, bậc làm cha làm mẹ không hề quan tâm tới sự phát triển ấy bởi họ có quan tâm đâu, họ chỉ muốn kéo con cái tránh xa game càng nhiều càng tốt. Thay thế vào đó là các hoạt động thể dục thể thao lành mạnh hơn, phát triển khả năng con người.

Tại sao phụ huynh cấm con chơi game

Do môi trường game Việt Nam không tốt dẫn tới quan niệm xã hội không ổn về game

Thành thực mà nói rằng: “Giới game thủ Việt Nam không tốt thật”, từ những lời nói, cử chỉ cho tới cách thức hoạt động để chơi game. Lời nói cử chỉ thì không phải bàn, đa số thường xuyên nói tục, chửi bới đến nỗi cộng đồng gọi với cái tên dễ thương: “Trẻ Trâu”. Cách thức hoạt động để chơi game thì đơn giản thôi, các ông thần chuyên môn bỏ học, bỏ làm để chơi game, thậm chí còn “Cắm Trại” ở quán net. Không vơ đũa cả nắm nhưng đa số là vậy.

Bởi vậy, xã hội có quan niệm xa lánh những người chơi game, đặc biệt là phụ huynh. Chúng tôi nhớ rằng khi xưa game chưa phát triển, hễ ai trong lớp cấp 2, cấp 3 chơi game đều bị phụ huynh bạn bè “cấm chơi cùng”. Lớn lên, mọi thứ cũng khác, game phát triển hơn nhưng suy nghĩ lối mòn trong người phụ huynh chẳng bao giờ thay đổi.

Theo như xã hội Việt Nam, học là con đường ngắn nhất để thành đạt, mọi con đường khác đều là đường vòng, lỗi rẽ khác nhau. Khi con cái chơi game, con đường ấy sẽ dài hơn khá nhiều bởi họ phải tốn thời gian, tốn tâm trí, hao tổn sức khỏe, mệt mỏi, ảnh hưởng tới công việc học hành.

Chúng ta không thể trách được cha mẹ được bởi đến tuổi làm cha làm mẹ bạn mới biết trăm ngàn nỗi lo toan, khổ cực. Ai mà chẳng thương con thương cái, mong muốn họ trưởng thành để làm gia đình nở mày nở mặt. Bởi gamer ở Việt Nam chơi game lung tung, bậy bạ, không biết điểm dừng nên tâm lí xạ hội mới trở nên như vậy. Không có lửa làm sao có khói phải không các bạn!!!

4

Việc bạn hoàn toàn cấm đoán con chơi game từ khi còn nhỏ, hay bạn cho chúng chơi một cách hợp lý - hai thái độ khác nhau này của cha mẹ cũng sẽ tạo ra khoảng cách rất lớn giữa con cái.

  • Con hỏi: Tại sao mẹ phải đi làm? - Một người trả lời "để kiếm tiền", người kia nói 1 câu thay đổi cuộc đời con

Một người mẹ thường xuyên theo dõi các bài viết của tôi đã từng gửi tin nhắn riêng, kể rằng con gái cô ấy đã được nhận vào một trường đại học 985 (Là những trường đại học được cho là có các tiêu chuẩn về chất lượng, trình độ giáo dục, cơ sở vật chất,… đẳng cấp thế giới. Hiện tại có 39 trường đại học thuộc dự án 985 ở Trung Quốc). Tuy nhiên, cô bé sau đó không thể tốt nghiệp đúng tiến độ như các bạn cùng lớp, vì trượt quá nhiều môn và bị nhà trường ra lệnh buộc thôi học.

Những đứa trẻ có thể được nhận vào các trường đại học nổi tiếng này phải có chỉ số IQ cao. Cha mẹ từ nhỏ đã rất nghiêm khắc, việc học hành của con cái có thể coi là thuận buồm xuôi gió. Ngoài học, cô bé hầu như chẳng được giải trí gì.

Tuy nhiên, sau khi con cái vào đại học, đứa trẻ dường như hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của cha mẹ. Lần đầu được tiếp xúc với trò chơi trực tuyến, với cô bé dường như mở hộp Pandora. Cô khám phá thế giới mới và thành nghiện game online, bỏ dở việc học, để xảy ra hậu quả nghiêm trọng như vậy.

Tại sao phụ huynh cấm con chơi game

Chồng tôi là dân IT, thích chơi game, lâu lâu lại dạy con chơi một lúc. Ban đầu, tôi cũng rất tức giận, như thể chồng mình sẽ kéo con xuống vực sâu vì làm vậy. Kết quả là sau này tôi phát hiện ra con trai không mấy thích thú với trò chơi của bố, chơi game một lúc rồi đi xây Lego, nó vẫn thích nhất là những viên gạch Lego. Vậy nên từ đó đến giờ tôi không cấm con chơi game nữa, nhưng rất lâu nó mới đụng vào game một chút.

Vì vậy theo tôi, sở thích chơi game của trẻ em bắt nguồn từ sự tò mò, và một khi hết tò mò, trẻ sẽ mất hứng thú. Ngược lại, cha mẹ càng ngăn cản thì càng dễ khơi dậy tính tò mò của trẻ, rồi giở trò sau lưng bố mẹ, đến mức không kiềm chế được.

Cha mẹ càng cấm đoán trẻ càng dễ mê game, nên hướng dẫn trẻ đúng cách

Tất nhiên, không phải đứa trẻ nào bị cấm chơi game lớn lên cũng nghiện game. Nhưng, cha mẹ không nên đặt tư tưởng game là xấu và cố gắng cấm đoán, kiểm soát trẻ, việc kiểm soát 24/7. Đôi khi, việc này còn có tác dụng ngược khiến trẻ muốn phản kháng, càng muốn chơi game, có thể chơi lén lút, giấu giếm cha mẹ.

Bí quyết của việc nuôi dạy con cái là tìm kiếm sự cân bằng giữa việc trẻ có thể làm bất cứ điều gì chúng muốn và những lời đe nẹt của cha mẹ. Trên thực tế, có những điều mà cha mẹ cấm đoán một cách vô ích, và có những việc phụ huynh hoàn toàn không nên cấm trẻ.

Chris Bergman, giám đốc điều hành của một công ty lớn tạo ra các ứng dụng cho biết: "Một số trẻ em muốn chơi bóng chày cả ngày, nhưng tôi lại muốn chơi game thôi. Đáng buồn thay, mẹ tôi tin rằng tôi làm hỏng cả đầu óc vì đam mê chơi điện tử, vì vậy, tôi chỉ được chơi 1 giờ đồng hồ trước bữa tối. Nhưng điều đó chỉ thúc đẩy cảm giác giấu giếm người lớn". Ông cũng cho biết không cấm đoán các con của mình chơi game trên máy tính và điện thoại, đồng thời tin rằng nhờ cách tiếp cận này mà chúng có khả năng giữ tính tình điềm tĩnh lẫn tư duy.

Nhiều nghiên cứu cũng chỉ ra rằng các trò chơi game hữu dụng cho não trẻ hơn xem TV. Các trò chơi điện tử dạy cho não bộ của trẻ phản ứng nhanh và đọc thông tin. Kỹ năng này sẽ hữu ích cho trẻ khi chúng lớn lên và sống trong môi trường công nghệ tiên tiến thậm chí phát triển hơn hiện tại.

Ngược lại, cha mẹ càng cấm đoán thì con cái càng có hứng thú với game. Trong một bài giảng của một nhà tâm lý học, tôi đã nghe ông ấy giải thích rằng đây được gọi là "hiệu ứng trái cấm". Chúng ta càng cấm trẻ chơi game, những trò chơi càng hấp dẫn trẻ vì tò mò. Khi con cái nằm ngoài tầm kiểm soát của cha mẹ, chúng có thể sa đà vào trò chơi và không thể tự giải thoát.

Chồng tôi nói rằng anh dạy con chơi game thực chất là để sau này con cái không nghiện game online, để con hiểu game là như thế nào. Việc bạn hoàn toàn cấm đoán con chơi game từ khi còn nhỏ, hay bạn cho chúng chơi một cách hợp lý - hai thái độ khác nhau này của cha mẹ cũng sẽ tạo ra khoảng cách rất lớn giữa con cái.

Tại sao phụ huynh cấm con chơi game

Cấm con chơi game ngay từ nhỏ có thể khiến mối quan hệ cha mẹ - con cái trở nên căng thẳng

Chuyên gia bảo mật Stephan Neumeier - Giám đốc điều hành Kaspersky khu vực Châu Á - Thái Bình Dương, cho rằng, việc cấm trẻ chơi game không hẳn là giải pháp đúng đắn: "Khi các bạn cùng trang lứa có thể chơi game mà mình thì không, trẻ sẽ cảm thấy như bị ruồng bỏ. Ngoài ra, trò chơi điện tử không chỉ thú vị mà còn rất hữu ích đối với trẻ, đặc biệt dưới sự định hướng phù hợp của cha mẹ".

Mối quan hệ hòa hợp cha mẹ - con cái là cơ sở để cha mẹ giáo dục con cái, nếu trẻ còn nhỏ thì chúng ta có thể "chèn ép" trẻ. Nhưng khi trẻ lớn hơn, nhiều đứa trẻ ngoan ngoãn trở nên rất nổi loạn và mối quan hệ cha mẹ - con cái trở nên căng thẳng. Cha mẹ luôn dùng ý kiến của mình để đưa ra quyết định cho con cái, trẻ cũng sẽ trở nên hèn nhát và thiếu chính kiến, không có khả năng tự chủ.

Cha mẹ sợ trẻ tiếp xúc với game sẽ trở nên nghiện game. Chúng ta phải làm gì để thái độ của trẻ đối với các trò game cũng giống như chơi bóng, leo núi, nhảy dây và một loại trò chơi giải trí thông thường?

Cho trẻ biết rằng trò chơi không thể là toàn bộ cuộc sống

Phụ huynh cần nghiêm túc nói chuyện với con về sự nguy hiểm của việc nghiện game cùng những phương pháp giúp con làm chủ bản thân, sắp xếp thời gian học tập và vui chơi hợp lý. Hãy cho trẻ biết rằng vui chơi có thể giúp chúng ta thư giãn và giải trí tinh thần, nhưng đó chỉ là một phần nhỏ của cuộc sống.

② Các hoạt động ngoại khóa của trẻ phong phú nên trẻ sẽ không quá mê game

Máy tính của gia đình được chúng tôi được đặt trong phòng khách, và có rất ít cơ hội để chơi trò chơi. Những ngày nghỉ lễ, cuộc sống gia đình rất nhiều màu sắc. Chúng tôi thường cùng nhau đi chơi, đọc sách, leo núi, chơi bóng và dã ngoại, sẽ có rất nhiều điều thú vị khiến trẻ em thích thú, phân tán chúng ra khỏi sự tập trung vào các trò chơi điện tử.

③ Xác định trò chơi, kiểm soát thời gian trò chơi và cũng cần sự trợ giúp của cha mẹ

Trên thực tế, bên cạnh nhiều tựa game không lành mạnh, thì có rất nhiều trò chơi điện tử phù hợp với lứa tuổi của trẻ, vừa mang tính văn hóa, giáo dục, vừa chứa đựng sự đấu tranh tích cực.

Thay vì cấm, giải pháp được đưa ra là, cha mẹ hãy kiểm soát việc chơi game của con em mình một cách hiệu quả, bằng cách sử dụng phần mềm và cài đặt thiết bị đặc biệt, cũng như thường xuyên nói chuyện với trẻ và giải thích những quy tắc cần thiết.

Ví dụ, sau khi thảo luận trước với trẻ, trò chơi sẽ kết thúc sau nửa giờ, và chỉ khi tuân thủ các quy tắc, con mới có thể đủ điều kiện để chơi lại trò chơi. Ngày nay, có nhiều phần mềm tiện ích giúp quản lý, giới hạn thời gian chơi game của trẻ trên các thiết bị, cũng như giám sát việc trực tuyến, lướt web… của trẻ.

Theo Mama Tomato

https://afamily.vn/nhung-dua-tre-bi-cam-va-duoc-phep-choi-game-tu-nho-co-su-khac-biet-ra-sao-khi-lon-len-cau-tra-loi-khien-nhieu-bo-me-bat-ngo-20220616214633321.chn