Sách tôi như ánh dương rực rỡ (tập 2)

Đang tải Player đọc truyện...

Tôi như ánh dương rạng rỡ: Tác giả: Cố MạnNgười dịch: Nguyễn Mai Quyên(Dennis Q) Nhà xuất bản Thời đại-Công ty sách Bách ViệtXuất bản 2014-428 trang"Nếu nhiều hơn thích một chút là tình yêu, thế thì, nhiều hơn tình yêu một chút là gì?""Còn nhiều hơn cả yêu à?", anh nghiêng đầu sang nhìn tôi, sau đó cười khẽ, nói, "Đối với anh, chính là em".                      ---Cố Mạn-Tôi như ánh dương rạng rỡ---

Lời tựa không liên quan

Học kỳ hai năm thứ tư, là những tháng ngày khó khăn nhấttrong cuộc đời đại học của tôi. Những ngày hội tuyển dụng liên tục, những lần phỏng vấn rắc rối, đau đầu vì bảo vệ luận văn và cả những bữa tiệc chia tay không gục không thôi... Tất cả chỉ có thể dùng từ "quay cuồng hỗn loạn" để hình dung, mà mỗi người cũng giống như những con quay không dừng lại được, cứ vô thức quay mòng mòng mãi.Đến khi khoảnh khắc ngưng trọng đó đến.Buổi tối ngày Hai mươi ba tháng Sáu, A Phân, cô bạn ở giường đối diện với tôi đã trở thành người đầu tiên trong phòng chúng tôi rời khỏi Nam Kinh.Cô ấy đi Hạ Môn, một nơi xa xôi mà tôi chỉ biết tên.Tôi chưa từng nghĩ sẽ có ngày tôi rơi nước mắt, chạy đuổi theo tàu hỏa, đến khi đoàn tàu lăn bánh mất dạng.Tôi luôn là một cô gái hạnh phúc, khỏe mạnh.Tôi luôn chưa từng hiểu được thế nào là thực sự ly biệt.Cho đến khoảnh khắc đó.Sau này, chúng tôi có thể sẽ không còn gặp lại.Sau này, cho dù gặp lại, chúng tôi cũng chỉ vồn vã trong một lát rồi lại ly biệt.Có lẽ lúc đó chúng tôi sẽ không còn buồn bã như bây giờ, vì chúng tôi đã không còn quan trọng với nhau đến thế, hoặc vì chúng tôi đã kiên cường hơn.Thế nhưng giây phút đó, bạn sắp đi rồi, tôi chỉ có thể đứng bên sân ga, vừa đi vừa khóc.Tạm biệt nhé, tuổi xuân của chúng ta.Chúng ta không thể sống như một đứa trẻ nữa.Chúng ta đã tốt nghiệp.Thời tiết hôm nay âm u, tâm trạng âm u, hy vọng ngày mai tươi sáng, mãi mãi tươi sáng...

Chương 1Cuối tháng Ba của năm cuối đại học, tôi kết thúc kỳ thực tập ở một cơ quan chuyên về kế toán, trở lại đại học ở Nam Kinh. Thực ra tôi rất muốn nằm ì ở nhà thêm mười ngày nửa tháng nữa để làm con sâu lười, nhưng rõ ràng tình mẹ bao la của mẹ tôi đã sắp cạn, thế là tôi, sau khi ấm ức quét sạch tủ lạnh trong nhà, đành nặng nề mệt mỏi lê tấm thân về Nam Kinh.Lúc còn ở trên xe tôi gửi tin nhắn cho các bạntrong phòng ký túc xá: Dưa Hấu tớ đã lăn về Nam Kinh rồi đây, các cậu phải đứng xếp hàng ở cổng trường chào đón đó nhé!Mười phút sau mới nhận được tin nhấn của Tư Tịnh: Cậu là ai, không quen.Tôi cười hì hì, ngón tay bấm nhanh: Haizzzz, vậy thì thôi, tội nghiệp tớ tay trái một con gà, tay phải một con vịt, nặng quá đi thôi, hay là tớ vứt lại trên xe cho rồi.Lần này chỉ mười giây, và không chỉ một tin nhắn.Tư Tịnh: A! Người yêu ơi hóa ra cậu về rồi à, đứng ở cổng trường đừng đi đâu, chị sẽ ra đón.Tiểu Phượng: Dưa Hấu, ngày ngày nhớ mong mà không gặp, đến nay đã cùng gặm đùi vịt....Thật nhiệt tình đến mức sởn cả da gà.Vừa xuống taxi, quả nhiên trông thấy một đám người rất nổi bật đứng ngay trước cổng, phòng của chúng tôi tổng cộng có sáu người, mà lại có đến tận chín kẻ, năm nữ bốn nam...Tất cả có một con gà một con vịt, đâu cần đưa cả họ hàng tới chứ? Tôi thầm hối hận đã khôn gặm trước một cái đùi gà trên taxi cho rồi." He he he he....Mọi người thật là trịnh trọng quá..."Lão đại bước tới nhéo tai tôi: " Đồ chết tiệt, cậu thật biết lựa lúc mà về, bọn này hôm nay sẽ ăn liên hoan ở nhà Hà Thịnh".Tôi đã hình thành phản xạ có điều kiện với hai chữ " Hà Thịnh" - Hà Thịnh = cá hấp dưa chua ngon nhất = thịt sợi xào ngon nhất = đạu phụ xào thịt cua ngon nhất...Tôi vừa chảy nước dãi, vừa giơ gà và vịt trong tay lên. " Tớ có được tính là cống hiến đặc biệt, không cần trả tiền không?"Tư Tinh tỏ ra không chịu nổi vẻ mặt của tôi: " Cậu đừng có làm mất mặt phòng chúng ta, hôm nay Trang Tự đãi".Tôi ngớ người, Trang Tự à... Tôi liếc nhìn người đứng phía xa, trông thấy tôi, những người khác ít nhiều cũng tiến lại gần mấy bước, chỉ có anh vẫn đứng tại chỗ, mặc áo len màu xám nhạt, tỏ vẻ dửng dưng.Trang Tự, tôi cũng có phản xạ có điều kiện với cái tên này, Trang Tự = sinh viên cừ nhất khoa Tiền tệ quốc tế - một anh chàng đẹp trai chỉ cần xuất đầu lộ diện liền nâng bộ mặt của đám nam sinh trong trường lên một tầng cao mới = " bạn bè" mờ ám của Dung Dung...Bằng với...Nhiếp Hy Quang là đồ ngốc, đồ đần!Hình như mắt hơi cay, lâu thế rồi mà vẫn... thật kém cỏi! Có thứ gì đó như chực tròa ra...Tôi lập tức ngẩng đầu nhìn trời, một giây, hai giây..." Rốt cuộc cậu đang nhìn gì thế?", lão đại xưa nay bạo lực bước tới nhéo mạnh tai tôi.Có lẽ bọn nó cũng ngước lên nhìn theo tôi một lúc, tôi cười khì, chớp mắt vẻ vô tội. " Lạ thật, trời hình như không đổ mưa đó".Trang Tự chưa từng khao ai, cho dù đoạt học bổng hạng nhất. Mọi người đều biết bố anh đã qua đời từ lâu, trong nhà chỉ còn một người mẹ ốm yếu bệnh tật, và cả một cậu em đang học cấp ba, mà anh thì không xin trợ cấp dành cho sinh viên nghèo.Nói ra mới phát hiện câu này gần như là châm biếm, mọi người đều hơi ngượng ngập, A Phân trừng mắt với tôi vẻ trách móc, nhéo mạnh tay tôi trước mặt tất cả.Đau quá! móng tay cô nàng bao lâu rồi chưa cắt! Nước mắt tôi suýt thì bị cô nàng "nhéo" ra rồi.Tội nghiệp tôi bị đám bạn cùng phòng ngược đãi đã quen, bây giờ cũng chỉ dám giận mà không dám nói, trong lòng ấm ức tủi thân vô cùng - tôi có phải cố ý đâu, chó cuống lên cũng biết cắn người ... Tôi cuống lên đương nhiên cũng biết...Cuối cùng vẫn là Dung Dung cười nói giải vây, "Trang Tử ký hợp đồng với ngân hàng A ở Thượng Hải rồi, tiền lương hơn vạn tệ đó"."A", ngân hàng A, lương tháng hơn vạn, số tiền đó ngay cả nghiên cứu sinh chưa chắc bằng!Tôi sửng sốt nhìn Trang Tự, anh cũng đang nhìn tôi, đôi mắt đen nhánh nhìn tôi chằm chằm, giống như muốn biết tôi sẽ có phản ứng gì vậy.Đây... là ảo giác chăng!Dù thế nào, tôi cũng nên chúc mừng anh, tôi bước tới, thành tâm thành ý nói: " Chúc mừng nhé, Trang Tự... Ưm, chuyện đó, sau này đến Thượng Hải chơi sẽ nhờ cạuddaayss, bao ăn bao ở, bao uống chơi bời..."." Chẳng phải ngày mai cậu mới về hay sao?"Tôi đang huyên thuyên thì bị giọng nói trầm rõ ràng của anh cắt ngang, tôi ngớ người nhìn tư thế cao ngạo từ trên nhìn xuống của anh, trong đầu có phần hồ đồ, anh đang hỏi tôi cái gì?A Phân bỗng bước tới kéo tay tôi, lôi xềnh xệch về phía Hà Thịnh, "Trang Tự, cậu có mời hay không nào, mình sắp đói chết rồi"._________________________________________________________Về sau, lúc tôi nhìn một bàn đầy ắp đồ ăn thức uống ngon lành ở Hà Thịnh mới sực nhớ, nếu không phải mẹ đuổi tôi thì chắc chắn ngày mai tôi mới về, hôm qua gọi điện nói với các bạn cùng phòng, cũng là ngày mai.Trang Tự anh... căn bản không muốn mời tôi chứ gì.Theo lý mà nói người có khí phách một tí sẽ ném ngay đôi đũa mà bỏ đi, nhưng... tôi là người có khí phách hả?Hừ! Tôi cắn phập miếng sườn, ăn gấp đôi mới phù hợp với tính cách của tôi. Thế là tôi chỉ lo ăn thức ăn mà không ăn cơm, ăn toàn những món đắt tiền, nước uống thì phải là hoa quả ép...Cái gọi là gió cuốn mây tan, cái gọi là ăn như hùm như hổ, cái gọi là gắp đũa như có thần..." Dưa Hấu, cậu rất giống một loại động vật nào đó", Tiểu Phượng ngồi bên trái tôi nhìn tôi vẻ nể sợ.Lúc này tôi mới phát hiện ra mình đã thành tiêu điểm của mọi người, không biết từ bao giờ mà tất cả đều dừng đũa nhìn một mình tôi ăn. Trang Tự ngồi ngay đối diện, nhìn tôi một cái, sau đó đưa tay gọi phục vụ." Chúng tôi muốn chọn mấy món nữa".Mặt tôi chưa kịp đỏ, lão đại đã nhéo mạnh vào đùi tôi, " Kiềm chế lại cho tớ".Lại nhéo tôi...Bực ghê, tôi chẳng qua là hóa bi thương thành sức ăn, có cần bạo lực vậy không?Không ăn thì không ăn, dù sao tôi cugx không ăn nổi nữa, tôi uể oải cầm đũa chọc chọc vào miếng giò heo trong bát, có chút không nghĩ ra lúc nãy mình đã nuốt được thế nào, dầu mỡ thế này cơ mà.Không khí trong bàn ăn nhanh chóng vui vẻ trở lại, trung tâm cuộc trò chuyện đương nhiên là công việc của Trang Tự. Bạn trai của lão đại và bạn trai của Tư Tịnh đều chung phòng với Trang Tự, khi uống nhiều bia rồi, hai người ột trái một phải khoác vai Trang Tự, oang oang:" Trang Tự, người trâu bò nhất khoa chúng ta là cậu, anh em sau này sẽ lăn lộn với cậu...".Tư Tịnh cười tươi thấy thế, nói, "Xem ra Dung Dung phải tìm công việc lại rồi".Tiểu Phượng vừa ăn vừa lúng búng hỏi:" Tại sao phải tìm lại, công việc bây giờ rất tốt mà"."Vì công việc này làm ở Nam Kinh, xa Thượng Hải quá", Tư Tịnh nói với vẻ mờ ám, chớp mắt tinh nghịch." Ồ...", Tiểu Phượng kéo dài giọng như hiểu ra, bỗng quay sang hỏi tôi: " Dưa Hấu!""Hả?", tôi đang chăm chú chọc cái giò heo trong bát, bị cô nàng làm cho giật mình, chẳng phải đang nói về Dung Dung hay sao, gọi tôi làm gì?"Gà cậu mang về ngon thật". cô nàng nói vẻ vô cùng thỏa mãn.Tôi câm nín...Tiểu Phượng, cậu mới là heo." Cái đồ heo này."Lão đại không hề nương tình nói ra tiếng lòng của tôi, xem ra người có suy nghĩ đó không chỉ mình tôi.Tư tình cười, rồi đột nhiên chuyển chủ đề:" Gần đây hình như có tuyển dụng của Thượng Hải, Dung Dung cậu có đi không?"."Tại sao lại hỏi vậy, đương nhiên là đi", Dung Dung đặt đũa xuống rất thanh lịch, "Thượng Hải cơ hội nhiều không gian phát triển rộng, trước kia tớ vẫn luôn nộp hồ sơ mà".Tư Tịnh chớp mắt:" Bọn này có nói gì cậu đâu, cậu cuống lên thanh minh cái gì?".

Cuối cùng tôi đã nuốt trọn miếng giò heo đầy mỡ đó vào trong miệng, bỗng cảm thấy bữa cơm này vừa vô vị vừa dài dằng dặc, có lẽ vì trước đó đã ăn quá no rồi chăng. Ánh mắt bất giác nhìn Trang Tự, anh đang nghiêng đầu nói gì đó với Trác Huy, bạn trai của Tư Tịnh, hình như không hề chú ý đến câu chuyên bên này của đám con gái.


Sách tôi như ánh dương rực rỡ (tập 2)

Tin chắc rất nhiều bạn đang hóng Rùa Mạn lấp hố. Mong tác giả cho chúng ta một câu trả lời xứng đáng. Tôi như ánh dương rực rỡ Quyển hạ được coi là câu trả lời cho tất cả những mong chờ. Bản thân Sitetruyen thì đang mong một cái kết viên mãn sau tất cả.

Cố Mạn – Câu chuyện tình cảm ngọt ngào, đầy lãng mạn

Có rất nhiều đường trong những câu chuyện tình yêu của Cố Mạn. Đó có lẽ là một trong những điều làm nên tên tuổi của cây bút này. Dù rằng không phải câu chuyện tình yêu nào cũng đẹp, cũng lãng mạn như thế. Những chính họ đã thổi hồn vào đó, hiện thực hóa tình yêu để chúng ta tin tưởng vào hạnh phúc.

Nếu nhắc đến Cố Mạn thì chúng ta không thể quên những bộ truyện đình đám như: Sam Sam đến rồi, Bên nhau trọn đời và Yêu em từ cái nhìn đầu tiên. Đồng ý rằng những diễn viên và được chuyển thể mới giúp những bộ truyện ngôn tình này thành bom tấn. Những những tình tiết và câu chuyện ngọt ngào trong đó thì cũng không thể chối bỏ.

Sách tôi như ánh dương rực rỡ (tập 2)

Một điều nữa về truyện Ngôn tình của Cố Mạn, đó là nét mộc mạc trong ngòi bút và cái kết tròn đầy viên mãn. Chính sự đơn thuần, giản dị nhưng cũng không thiếu tinh tế và tỉ mỉ đã đi vào những phần mơ mộng của mỗi người. Kết thúc viên mãn như đang nhắn nhủ: “Hạnh phúc ngay ở phía trước, hãy nắm lấy nó”.

Kết thúc sau 40 chương của Tôi như ánh dương rực rỡ quyển Thượng

Chúng ta đều biết Tôi như ánh dương rực rỡ chia làm 2 phần: phần 1 (quyển Thượng) và phần 2 (quyển Hạ). Phần 1 thì đã hoàn thành với 40 chương rồi. Và chúng ta thì đang mong chờ được lấp hố với Tôi như ánh dương rực rỡ quyển Hạ.

Qua 40 chương truyện, chúng ta có lẽ vẫn yêu quý một Nhiếp Hy Quang. Có lẽ không phải vì cô ham ăn hay có biệt danh dễ thương là Dưa Hấu. Mà chính sự chủ động trong tình yêu của cô, dám yêu dám ghét mới là điều thu hút nhất ở nhân vật này.

Cô thích Trang Tự, vì đơn giản là cô thích anh. Cô ghét Dung Dung, dù tình chị em cùng phòng nhưng lại cư xử quá ích kỷ. Có thể cô có những nét trẻ con, có những lúc bồng bột và tiểu thư. Nhưng cô vẫn luôn hướng về những điều tươi đẹp và vui vẻ.

Sách tôi như ánh dương rực rỡ (tập 2)

Chuyển sang Tôi như ánh dương rực rỡ phần 2, Hy Quang và Lâm Tự Sâm vẫn những ngày hò hẹn, yêu đương. Lâm Tự Sâm thì luôn chờ đợi tình yêu nồng nhiệt của cô. “Anh đợi em tặng anh một vầng dương rực rỡ”.

Trong khi đó, Trang Tự vẫn chuyên tâm vào sự nghiệp của mình. Thế giới nội tâm và tình cảm của anh cũng dần được hé mở. Một trang tự có vẻ lạnh nhạt và vô tâm cũng được dần được lột cởi nhiều hơn. Đồng thời những góc tối trong Lâm Tự Sâm cũng được phơi bày.

Tựa như thấy bản thân trên từng trang truyện

Ngay từ những trang đầu tiên, có lẽ những ai đã tốt nghiệp Đại học, sẽ nhìn thấy mình trong đó. Những cảm xúc, những tình huống chân thực nhất. Khi mà bạn bước chân vào những đoạn đường trưởng thành đầu tiên.

Đó, là những ngày vui vẻ với hội chị em. Đồng ý là nếu có thể thuê trọ ở một mình thì rất thoải mái. Nhưng nếu được ở ký túc xá thì cũng chẳng tệ hơn đâu. Khi mà có người hiểu, lắng nghe và an ủi mình. Rồi cùng đi ăn món này món kìa, dành cho nhau những điều tốt.

Đó, là những tình cảm đơn thuần và trong khiết. Tình cảm của Nhiếp Hy Quang luôn nhẹ nhàng, ấm áp như cái tên của cô. Không hề gay gắt hay chói chang để bắt người khác đón nhận. Đôi lúc cô quặn lòng đau đớn. Song vẫn mạnh mẽ, tích cực chứ không hề ủy mị.

Sách tôi như ánh dương rực rỡ (tập 2)

Đó là những ngốc nghếch, dại khờ và hiểu lầm. Còn nhớ lúc Dung Dung gán cho cô cái mác cướp người yêu của bạn. Rồi những lần ganh ghét, đổ cho cô chơi bẩn đạp đổ cơ hội việc làm. Những đoạn mà làm nhiều người thấy uất nghẹn.

Đó, là những lo lắng về tương lại, mệt mỏi với luận văn tốt nghiệp. Nhớ hồi Hy Quang bị giáo viên mắng về luận văn tốt nghiệp. Cô thì ngốc nghếch chọn đề tài giống với Trang Tự. Cuối cùng nếu không có anh thì chắc cô cũng đã trượt tốt nghiệp Đại học rồi.

Những điều ấy, ai trong chúng ta rồi cũng sẽ đều nếm trải lấy một lần.

Thông tin bên lề về Tôi như ánh dương rực rỡ quyển Hạ

Điều đầu tiên muốn ngồi lê đôi mách chính là về tên truyện. Có một số bạn chưa biết còn thắc mắc về tên truyện. Truyện có rất nhiều tên khác nhau:

  • Tôi như ánh dương rực rỡ tập 1/ quyển Thượng/ tập 2/ quyển Hạ
  • Tôi như ánh dương rạng rỡ tập 1/ quyển Thượng/ tập 2/ quyển Hạ
  • Kiêu dương tự ngã tập 1/ tập 2
  • Nắng gắt 1/ Nắng gắt 2

Rực rỡ và rạng rỡ là từ đồng nghĩa. Còn những cái tên kia có nghĩa như sau. Hy Quang có nghĩa là nắng sớm, nắng yếu, kiểu ánh nắng buổi sớm mai. Còn “Kiêu dương” có nghĩa là mặt trời ban trưa, mặt trời lên đỉnh. Mà mặt trời lên đỉnh thì phải nắng gắt, nắng chói chang.

Như chúng ta đều biết, hiện tại Tôi như ánh dương rực rỡ quyển Hạ có 7 chương được cập nhật. Thông tin về phần 2, tác giả Cố Mạn có chia sẻ trên Weibo rằng:

Kiêu Dương Tự Ngã đang viết… Nếu bản chính thức tập 2 được update thì trang này sẽ thông báo cho cả nhà biết đầu tiên!

Cố Mạn

Nội dung 7 chương truyện của phần 2 đều do một người bạn của tác giả cập nhật. Vậy nên, cũng có một số nghi ngờ rằng, 7 chương của tập 2 không phải do chính tác giả viết.

Những dự đoán về cái kết của Tôi như ánh dương rực rỡ quyển Hạ

Kết thúc của Tôi như ánh dương rực rỡ là dấu chấm hỏi mà nhiều người muốn giải đáp. Bởi, với những tình tiết tác giả xây dựng, thì phần 1 này đã đủ ngọt, đủ hay và thừa đủ để biên kịch thành phim rồi.

Song, bản thân Cố Mạn vẫn cho rằng cái kết chưa viên mãn. Dù cho nhiều người bao gồm: bạn đọc, biên tập và cả bạn bè đều khuyên không cần viết tiếp. Có thêm Phiên ngoại nữa là đủ rồi. Nhưng cô kiên trì muốn tiếp tục viết quyển Hạ.

Sách tôi như ánh dương rực rỡ (tập 2)

Sitetruyen rất đồng ý điều này, bởi thật sự cái kết vẫn chưa hề viên mãn và tròn đầy. Kết thúc phần 1 vẫn rất lưng chừng hạnh phúc. Nhiều người muốn truyện dừng lại bởi “tình chỉ đẹp khi còn dang dở”.

Thế nhưng nếu đã vững tin vào hạnh phúc, thì đó nhất định là một hạnh phúc viên mãn, tròn đầy.

Lâm Tự Sâm có thật sự là nam chính của Tôi như ánh dương rực rỡ?

Tiết lộ về nam chính từ Cố Mạn

Nam chính của Tôi như ánh dương rực rỡ rất đặc biệt. Bản thân Cố Mạn cũng từng tiết lộ rằng, anh không giống bất kỳ một đứa con nào trước đây của cô. Tác giả cũng mập mờ không tiết lộ danh tính, chỉ nói rằng, cách anh tiếp cận, theo đuổi và cả tấm chân tình của anh cũng rất khác.

Đó là người sẽ cho Hy Quang lựa chọn, cho cô thỏa sức chủ động và quyết định trong tình yêu. Anh không hề vồ vập, cũng không tấn công bất ngờ khiến cô gái mình yêu siêu lòng.

Sách tôi như ánh dương rực rỡ (tập 2)

Tin vui là tác giả có tiết lộ, những tin buồn là nó cũng chẳng đáng giá bao nhiêu. Khi cả 2 người đàn ông trong truyện đều có đặc điểm này. Tác giả cũng từng một lần lên tiếng:

Ai là nam chính có quan trọng đến thế? Tôi thật sự hy vọng mọi người sau khi đọc truyện, điều còn đọng lại là nội dung, diễn biến của truyện.

Cố Mạn

Một điều đáng buồn khác, Cố Mạn cũng bắt chúng ta phải chờ đợi 14 năm rồi để biết được đáp án, biết được cái kết. Vậy nên có phải Lâm Tự Sâm hay không, đành chờ đợi thêm thôi. Hãy cùng Admin chờ, có được không?

Sự ngọt ngào, thâm tình của Lâm Tự Sâm

Chúng ta đều biết, anh biết Hy Quang từ rất lâu, thầm thích cô. Nhưng chính vì đó mà đã xuất hiện hiểu lầm. Lúc Dưa Hấu mới đi làm, anh ra sức bóc lột sức lao động, lấy việc công trả thù riêng.

Càng ngày, Cố Mạn càng khắc họa rõ hơn về anh. Khắc họa về người đàn ông có biệt hiệu “Đệ nhất cầm thú Y khoa”, để rồi Hy Quang phải thốt lên trong đầu “Thật khốn nạn”. Nhưng chính nét vô sỉ (liêm sỉ gì tầm này) lại tạo nét sức hút của anh. Con gái thường thích trai hư mà.

Tình cảm của anh, sự dịu dàng của anh, chúng ta đều thấy rõ. Và bản thân Sitetruyen cũng vậy, cũng rất thích anh. Thích sự dịu dàng, sự quan tâm, sự chở che từ anh. Thích sự thâm tình của anh.

Sách tôi như ánh dương rực rỡ (tập 2)

Lâm Tự Sâm theo đuổi cô ấy, là mang đến hạnh phúc cho cô ấy, chứ không phải gánh nặng cho cô ấy, nên cô ấy không phải xin lỗi, không ai nên xin lỗi với tình cảm của mình cả, điều trái tim muốn làm không ai có thể ngăn cản.

Tuy nhiên, Sitetruyen cũng nhìn nhận một cách chính đáng về mặt xấu. Khi trong một lần, anh biệt tăm biệt tích bỏ đi mà không nói một lời. Nhìn sự hoang mang lúc đấy của Dưa Hấu mà mình cũng thấy hoang mang theo.

Một điều khác, tình cảm của Hy Quang với anh vẫn mơ hồ và chưa rõ ràng. Đó có phải thật lòng yêu hay thương hại hay không thì chưa thể biết. Bởi tâm lý con người buồn cười lắm. Phải đợi thôi.

Hãy cho Trang Tự một niềm tin nho nhỏ

Bản thân Sitetruyen là một người đọc truyện rất chậm. Cũng chính bởi vậy mà mình cảm được nhân vật tốt hơn. Đồng thời nhìn vấn đề ở một góc khác.

Trang Tự là con nhà nghèo, hay nói chính xác là không có tiền. Và anh cũng biết, nhà Hy Quang rất giàu. Chính cô còn cho anh vay tiền để làm phẫu thuật cho mẹ. Có tự ti hay không?

Có đấy. Đàn ông là vậy đấy. Thích một người thật lòng nhưng không có gì trong tay mà chưa dám biểu lộ, chưa thể đường đường chính chính đến với cô.

Trong những năm tháng đại học, anh cố gắng cho tương lai sự nghiệp của mình. Ra trường rồi, anh phát triển mảng đầu từ để ngày càng trở nên thành đạt. Cũng có một thời gian, anh lạnh nhạt hơn với Dung Dung.

Những điều thể hiện tình cảm của anh dù ít nhưng thấm. Lần anh thức mấy đêm trắng để làm luận văn tốt nghiệp cho Hy Quang. Anh cũng cho Hy Quang lựa chọn khi mà hỏi cô bằng một câu hỏi đầy ẩn ý.

Các bạn có thể tham khảo “Chi tiết quả nho” tại đây:

>> Trích đoạn Chi tiết “Quả nho” trong Tôi như ánh dương rực rỡ

Hàng triệu người mong đợi Tôi như ánh dương rực rỡ quyển Hạ

Có rất nhiều người chờ đợi, vậy nên cũng có rất nhiều ý kiến khác nhau về cái kết truyện. Và phần lớn các bạn thường ủng hộ Lâm Tự Sâm. Thậm chí, có một số bạn sợ đùng một cái, Trang Tự đột nhiên trở thành nam chính.

Nhiều ý kiến cho rằng, tình cảm của Hy Quang đã chuyển hướng cho Lâm Tự Sâm. Cô yêu anh không phải bởi sự thương hại. Trang Tự đã vuột mất cơ hội. Quả nho to cũng không còn dành cho anh nữa.

Sách tôi như ánh dương rực rỡ (tập 2)

Nếu như coi Trang Tự là cơn mất ngủ, thì Lâm Tự Sâm chính là một liều thuốc an thần của Hy Quang. Anh đã bên, sẵn sàng làm tất cả để cô vui vẻ và hạnh phúc.

Nhưng mình cũng tin tưởng, cho dù Trang Tự và Hy Quang không đến với nhau. Cố Mạn cũng sẽ phơi bày nội tâm của anh, về chân tình và cách thể hiện tình cảm của anh.

Tuyệt đối đừng nản chí, cũng đừng quên tìm thấy hạnh phúc của chính bản thân mình nhé.

Mong Hy Quang “chuẩn gắt” trong Nắng gắt tập 2

Đợi Cố Mạn viết cái kết cho Tôi như ánh dương rực rỡ quá lâu. Lòng có chút nản, đợi ký đường để ngọt chết người đọc :v

Tự nhiên nghĩ đến một tên khác của truyện là Nắng gắt. Thầm nghĩ, cuộc đời đôi khi phải sống thật gắt. Bởi như thế, tuổi trẻ này mới có thể rực rỡ được.

Trong Nắng gắt tập 2, Nhiếp Hy Quang vẫn còn chút gì đó dịu dàng và ngây dại. Cô vẫn cố gắng vì công việc, vẫn có một tình yêu nhẹ nhàng với nhiều thú vị.

Nếu thêm một đoạn ngược tàn tâm, để cho nhân vật được lột xác mạnh mẽ, để chúng ta thấy Hy Quang sống chuẩn gắt thì truyện liệu có hay hơn không?

Nói đến đây tự nhiên muốn tự tay viết tiếp truyện quá. Nhưng mà vẫn hơi sợ tay non, đặt bút viết lại bị gạch đá thì thảm lắm.

Sách tôi như ánh dương rực rỡ (tập 2)
Ý tưởng của mình bắt đầu bằng 2 từ: đam mêkhát khao. Nói về đam mê, mình vẫn chưa rõ Hy Quang yêu thích là điều gì. Chả lẽ là công việc nội trợ, nấu ăn,… rồi trở thành một người vợ ngoan hiền.Hoặc để truyện thêm chút biến cố, nhà phá sản, đặt Trang Tự vào vai ác hại cô. Để cho cô nhận ra niềm đam mê về kinh doanh hay một sự nghiệp nào đó.Rồi xây dựng một niềm khát khao, một điều gì đó mà cô ham muốn mạnh mẽ. Rồi kể chuyện về hành trình đạt được ước mơ với đam mê mạnh mẽ từ cô.

Có khi, những điều đó lại khiến cuộc đời của nhân vật sống gắt hơn. Còn các bạn thì sao. Muốn một cái kết nhẹ, ngọt ngào chỉ vì yêu. Hay một cuộc đời chuẩn gắt như thế?

Tôi như ánh dương rực rỡ, đáng mong chờ thành phim?

Thật ra, Sitetruyen cũng không nghĩ bộ truyện nên chuyển thể thành phim. Bởi vì vẫn còn có một quyển Hạ cơ mà. Làm sao diễn viên có thể lột tả hết tâm nhân vật khi mà vẫn chưa hiểu hết tình cách của nhân vật chứ.

Khi mà mọi thứ vẫn còn chấm hỏi, một bộ phim phát sóng sẽ chỉ làm sai lệch đi thông điệp và giá trị của thông điệp tác giả muốn truyền tải.

Tuy nhiên, bất kể là Hy Quang thời đại học hay lúc yêu đương với Lâm Tự Sâm thì chắc chắn sẽ rất ngọt ngào và thoải mái.

Link truyện dịch chuẩn cho bạn nào cần: Đọc truyện Tôi như ánh dương rực rỡ quyển hạ

Hy vọng bài viết này có thể giúp các bạn có một góc nhìn đa chiều hơn về các nhân vật. Đồng thời cũng đừng quên cùng Sitetruyen.club chờ đợi Tôi như ánh dương rực rỡ quyển Hạ nhé. Chờ đợi Cố Mạn lấp cái hồ to đùng đùng này.

*Hiển thị bài viết cho những ai tìm kiếm: toi nhu anh duong rang ro, toi nhu anh duong ruc ro quyen ha, nắng gắt quyển 2, nắng gắt quyển hạ, nắng gắt cố mạn phần 2, truyện nắng gắt phần 2, mia, tap 2, kiêu dương tự ngã quyển hạ… Đây đều là những tên khác của truyện, thể hiện sự đa dạng và phong phú của Tiếng Việt. Song sau cùng, chúng đều là tên chính xác của truyện và có nghĩa tương đồng.