Nhận xét về tâm trạng của nhân vật Trứ tình trong đoạn trích Hàn nho phong vị phú

Bài văn mẫu “Phân tích diễn biến tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ” là phanmemportable được biên soạn, tổng hợp nhằm giúp các em cảm thu được khát vọng sống hạnh phúc mà day dứt trong nỗi lẻ loi, hiềm nghi của đối tượng trữ tình hay của chính Hàn Mặc Tử. Từ đấy, giúp các em có cái nhìn mới và thâm thúy hơn về bài thơ này. Cùng lúc trau dồi và tăng lên kỹ năng viết bài văn nghị luận văn chương của mình.

Nhận xét về tâm trạng của nhân vật Trứ tình trong đoạn trích Hàn nho phong vị phú
tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ đây thôn vĩ dạ

Sơ đồ tư duy Phân tích tâm trạng nhân vật trữ tình trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ

Dưới đây là sơ đồ tư duy Phân tích tâm trạng nhân vật trữ tình trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ ngắn dọn và dễ hiểu nhất !

tâm trạng nhân vật trữ tình trong đây thôn vĩ dạ

Dàn ý Phân tích tâm trạng nhân vật trữ tình trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ

Dưới đây là dàn ý Phân tích tâm trạng nhân vật trữ tình trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ dễ nhớ nhất, mời các bạn cùng tham khảo !

Nhận xét về tâm trạng của nhân vật Trứ tình trong đoạn trích Hàn nho phong vị phú
tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ đây thôn vĩ dạ

A. Mở bài

  •  Giới thiệu đôi nét về tác giả, tác phẩm
  • Giới thiệu ngắn gọn diễn biến tâm cảnh của đối tượng trữ tình trong bài thơ.

B. Thân bài

Tâm cảnh khát khao được quay về cuộc sống dương thế tươi đẹp.

  •  Câu hỏi: “Sao anh ko về chơi thôn Vĩ?” vừa là lời mời gọi (của người con gái đối với tác giả), vừa là lời trách móc (Hàn Mặc Tử tự trách mình sao lâu quá ko về chốn cũ) -> Khát vọng trở về cuộc sống mới. sống đẹp đi mọi người trở về.
  •  Hàn Mặc Tử khát khao được về chơi thôn Vĩ, vì cuộc sống tươi đẹp, tràn ngập nhựa sống, Hàn Mặc Tử đắm say yêu vẻ đẹp đó: Phân tích bức tranh vườn cảnh thôn Vĩ.
  • Càng khát khao hoài niệm, Hàn Mỗ Tử càng nuối tiếc cuộc đời.

 Tâm cảnh lẻ loi của đối tượng trữ tình.

  • Nhân vật trữ tình phải chịu đựng nỗi đau xấu số: dù đang ở thời đoạn tươi hấp dẫn nhất của cuộc đời mà lại phải rời xa cuộc đời, rời xa tất cả những gì thân thương nhất.
  •  Hình ảnh gió đi mây về gió / đi mây về mây gợi cho em liên tưởng tới thảm kịch cuộc đời của tác giả.
  • Vì quá đớn đau, Hàn Mặc Tử chỉ còn biết tìm ánh trăng để đi cùng, điều đấy trình bày sự lẻ loi, bế tắc của tác giả.
  •  Nhưng ánh trăng đó có nhẽ ko quay lại kịp, Hàn Mặc Tử tỏ ra lo âu, canh cánh.
  •  Hàn Mặc Tử rất muốn san sẻ và đồng điệu.

 Tâm cảnh nghi ngại.

  •  Hàn Mặc Tử nhận thức rõ sự dị biệt giữa toàn cầu mình đang sống và toàn cầu của mọi người.
  •  Anh ngờ rằng trên đời tương tự, “tình người nào nhưng giàu”?

==>> Tâm cảnh của đối tượng trữ tình mang nhiều sắc thái, cung bậc tình cảm, trình bày nhiều góc cạnh phức tạp.

C. Kết bài

  •  Khẳng định lại trị giá của tác phẩm.

Tổng hợp một số bài văn mẫu Phân tích tâm trạng nhân vật trữ tình trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ

Dưới đây là tổng hợp một số bài văn mẫu Phân tích tâm trạng nhân vật trữ tình trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ hay nhất trong các kì thi học sinh giỏi, mời quý thầy cô và các em học sinh cùng tham khảo.

Nhận xét về tâm trạng của nhân vật Trứ tình trong đoạn trích Hàn nho phong vị phú
phân tích nhân vật trữ tình trong đây thôn vĩ dạ

Bài văn mẫu số 1 : Phân tích tâm trạng nhân vật trữ tình trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ

Hàn Mặc Tử là 1 thi sĩ lừng danh của Việt Nam, ông có rất nhiều tác phẩm hay và lừng danh trong đấy bài thơ Đây Thôn Vĩ Dạ là 1 trong những bài thơ như thế. Toàn cảnh tự nhiên, ko gian làng quê hùng vĩ hiện lên khá phong phú và quyến rũ. Nhưng ko ngừng lại ở đấy, bài thơ còn là tâm cảnh của chính tác giả gửi gắm qua đối tượng trữ tình.

Bài thơ được Hàn Mặc Tử chia làm 3 đoạn, mỗi đoạn là 1 cung bậc xúc cảm và được chi phối bởi 1 gam màu phức thống nhất định.

“Sao anh ko về chơi thôn Vĩ?

Hàng mới nắng nắng cau nhìn lên

Vườn người nào xanh như ngọc

Lá trúc nằm ngang kiểu chữ hoàn chỉnh “

Nhận xét về tâm trạng của nhân vật Trứ tình trong đoạn trích Hàn nho phong vị phú
phân tích tâm trạng nhân vật trữ tình trong bài thơ đây thôn vĩ dạ

Ở khổ thơ đầu, tác giả bộc bạch mong muốn được trở về với cuộc sống dương thế tươi đẹp. Câu thơ mở màn này vừa là câu hỏi vừa là lời mời gọi, chứa đựng cả sự kinh ngạc và nuối tiếc. Cảnh Vĩ Dạ đẹp quá, quyến rũ thế sao em ko về? Cảnh đẹp tự nhiên thôn Vĩ Dạ hiện lên qua 1 vài nét vẽ nhẹ nhõm mà đầy ấn tượng. Ấn tượng vốn đã ăn sâu vào tâm hồn thi sĩ về xứ Huế. Cảnh vật nơi đây như được sàng lọc qua tâm sự của thi sĩ, chỉ giữ lại những đường nét điển hình nhất. 1 buổi sáng ở thôn Vĩ, ánh nắng rọi xuống cây cau còn ướt sương đêm. Hàng cau hiện ra trong 1 thời điểm đặc trưng, gắn với nắng mới trong trẻo, tinh khôi, chi tiết và gợi cảm.

Tả cảnh vườn tược tốt tươi, xum xê, Hàn Mặc Tử chỉ tập hợp làm nổi trội màu xanh của lá: Vườn người nào xanh như ngọc. Khung cảnh như phát triển thành chân thật lúc 1 bóng người xuất hiện, gương mặt bí ẩn, nhân từ, hiền từ:

“Lá trúc nằm ngang kiểu chữ hoàn chỉnh”

Nhận xét về tâm trạng của nhân vật Trứ tình trong đoạn trích Hàn nho phong vị phú
nhân vật trữ tình trong bài đây thôn vĩ dạ

Thiên nhiên và con người rất hòa quyện, gợi lên sức hút và hồn của Vĩ Dạ, 1 Vĩ Dạ thơ mộng, bởi “nàng” ở đấy, trong vườn nên càng thơ mộng hơn bất kỳ nơi nào. Giọng điệu, giọng thư từ những câu thơ trước hết của bài thơ là 1 phần hết sức quan trọng, bởi nó sẽ quyết định âm hưởng chủ chốt xuyên suốt toàn thể hành trình xúc cảm của tác phẩm. Về những đoạn sau, âm hưởng và giai điệu của bài thơ nhiều chủng loại và chỉnh sửa hơn đoạn đầu, mà tinh thần thơ và tư duy thơ của người đọc cũng như của đối tượng trữ tình hay của tác giả vẫn bị tác động. chịu tác động mạnh bạo của cấu trúc đấy. Xúc cảm chính: Quá khứ hiện về trong miền ký ức.

Tiếp theo, tác giả trình bày tâm cảnh lẻ loi của mình qua quang cảnh tự nhiên đầy “phức tạp”, và “phức tạpAnh đó đã chia tay những thứ tưởng chừng chẳng thể tách rời:

“Gió cuốn theo mây gió, mây trôi đường đi”.

Nước buồn hoa ngô nằm nghiêng.

Thuyền người nào cập bến sông trăng.

Đêm nay có chở trăng ko? ”

Câu thơ lắng đọng trong 1 sức phù sa xúc cảm mạnh bạo, nỗi buồn đã từng len lách vào từng câu chữ của bài thơ, nỗi tự ti của sự chia ly, cái nhìn của 1 nỗi buồn chia ly quyết định cái tôi của Mặc Tử, và phủ bóng lên tri giác ko gian, nó hiện lên. cảnh ngộ tương tư ở Đây thôn Vĩ Dạ, tự nhiên trong thơ bị tâm cảnh con người chi phối, là hiện thực cô đơn, tản mác: gió cuốn đi, mây trôi, dòng sông cũng âm thầm buồn trôi về phương xa – hiện thực. , cảnh tượng đó ám ảnh 1 cái nhìn khác, cheo leo và mai mỉa: gió và mây, 2 vật thể gắn bó khăng khít này làm sao có thể còn đó được? chẳng thể xé lẻ (gió thổi mây bay, mây bay thiên nhiên mây gió chẳng thể đi trái lại 2 dòng nước), nếu chỉ nhìn qua lăng kính của con mắt thì Hàn Mặc Tử cứng cáp chẳng thể. viết những bài thơ như thế.

Nhận xét về tâm trạng của nhân vật Trứ tình trong đoạn trích Hàn nho phong vị phú
cảm nhận tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ đây thôn vĩ dạ

Mặt nước hồn nhiên, không lo nghĩ cũng phát triển thành u buồn. Dòng nước đó như mang theo 1 nỗi buồn vô biên, như chia làm bao nỗi buồn từ gió, từ mây. Bức tranh chuyển di đấy ko khiến cho cảnh vui mừng, sinh động; Tranh có hoa, mà, đấy chỉ là hoa ngô đồng – 1 loài hoa ko màu, ko hương, đượm buồn, vô tình. Động từ lá là động từ “trung tính”, thế mà, đặt từ ngữ đó vào văn cảnh của bài thơ, sao nhưng buồn và giận dữ tới thế. Hàn Mặc Tử nhìn hoa ngô đồng nhưng chỉ cảm thu được sự chia li, ly tán, ly tán: gió, mây, nước đã trôi hết, chỉ có hoa ngô là chẳng thể tự vận động. “đặt nằm” sự bám víu vi tế, sự bám víu vô hình. Trong bông ngô đồng in cuộc đời của Hàn Mặc Tử: kiếp mồ côi, lẻ loi, kiếp người “bị đuổi ra khỏi xã hội”.

Gió, mây, nước đều muốn rời xa, chỉ có trăng là lội ngược dòng, xuôi theo lòng thi nhân, chỉ có trăng mới tìm được thi nhân để cùng mình:

“Thuyền người nào cập bến sông trăng.

Đêm nay cứ chở trăng “

1 câu hỏi chưa có lời giải, chưa có lời giải, nỗi lẻ loi sau nỗi lẻ loi, nhấp nhoáng kì vọng khắc khoải, thuyền trăng, sông trăng đã kì ảo, phát triển thành lộng lẫy và lãng mạn, trăng là vị phúc tinh, vị phúc tinh độc nhất vô nhị cho nỗi đau khôn nguôi của thi sĩ. Nỗi buồn của câu thơ đầu giờ đã biến thành “nỗi niềm”. Phức tạp chính trong đoạn thơ này là nỗi bế tắc, buồn phiền trước sự lẻ loi ko lối thoát vì bị giam giữ.

“Mo Khách đường xa, khách đường xa

Áo sơ mi của tôi quá trắng để nhận ra

Sương mù ở đây là sương mù

Ai biết thì bạo dạn “

Nhận xét về tâm trạng của nhân vật Trứ tình trong đoạn trích Hàn nho phong vị phú
Phân tích tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ đây thôn vĩ dạ

Tới khổ thơ rốt cục, tác giả biểu lộ sự hiềm nghi của chính mình. Hai câu thơ đầu là câu thơ ngắn gọn kể về phút giây chơ vơ, bập bềnh trong cõi mộng, đau đáu nhìn bóng người hư ảo trên thuyền trăng với khát vọng tìm về. “chân ảnh” của 1 thi sĩ lạc lối lẻ loi, người đang khát khao sống và đang kiếm tìm “giấc mơ nhập thế”. Tuy nhiên, tiên giới hấp dẫn nhất cũng sẽ tàn lụi, giấc mộng ở dương thế sau lúc say 1 khi lâu sẽ tỉnh lại, trong giây phút, tất cả hư ảo tư nhân đều tan thành mây khói: ánh nắng của khổ thơ trước đã tiêu tán, thất sắc. của mặt trăng đã mất tích. ngắn thì hình ảnh bị nhòe đi, cả bài thơ phủ 1 màu trắng chói chang ngay cả những câu thơ. Nhà thơ bị đẩy lùi vào 1 toàn cầu đầy nghịch cảnh. Lời nói quá nghẹn ngào, như khóc than trong nỗi đau của tội trạng chia ly.

Bài thơ có thể nói Đây thôn Vĩ Dạ là 1 bức tranh hoàn mỹ về cảnh vật và con người thôn Vĩ. Đằng sau bức tranh tự nhiên đó là khát vọng đồng cảm với cuộc sống nhân gian bằng tình mến thương thiết tha tới đớn đau. Bài thơ đã vượt ra khỏi 1 bài thơ tình thuần tuý để gửi gắm những khát vọng về tình yêu, cuộc sống, con người. Với những trị giá tương tự, cứng cáp Đây thôn Vĩ Dạ sẽ sống mãi trong lòng những người tình thơ Hàn Mặc Tử.

Bài văn mẫu số 2 : Cảm nhận tâm trạng nhân vật trữ tình trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ

Nhận xét về tâm trạng của nhân vật Trứ tình trong đoạn trích Hàn nho phong vị phú
tâm trạng nhân vật trữ tình trong đây thôn vĩ dạ

Một người bạn và cũng là bạn thân của thi sĩ Hàn Mặc Tử, Mr. Theo lời kể của Quách Tấn, bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ được viết năm 1939, ngay sau khi tác giả nhận được. Một tấm bưu thiếp, “Phong cảnh,” với những câu hỏi về sức khỏe của Hwang-guk, một người bạn cũ và cũng là người yêu cũ của Hàn Quốc. Chính câu hỏi của cô gái đã làm cho tứ thơ thoáng qua trong đầu nhà thơ, nhà thơ đang đứng trước nghịch cảnh, lúc bi thảm nhất của cuộc đời.

Bài thơ được chia thành ba phần, mỗi phần ở một cung bậc cảm xúc, nhưng được chi phối bởi những màu sắc phức tạp nhất định.

“Sao anh ko về chơi thôn Vĩ?

Hàng mới nắng nắng cau nhìn lên

Vườn người nào xanh như ngọc

Lá trúc nằm ngang kiểu chữ hoàn chỉnh “

Giọng điệu, giọng thơ ở câu đầu của bài thơ là một bộ phận rất quan trọng, nó quyết định âm hưởng chủ đạo xuyên suốt toàn bộ hành trình cảm xúc của tác phẩm. Còn những đoạn sau, âm hưởng và nhạc điệu của bài thơ có phần đa dạng và thay đổi hơn so với đoạn đầu, nhưng nhân vật trữ tình của người đọc cũng như ý thức thơ, tư duy thơ của người viết vẫn bị ảnh hưởng. Nó liên quan rất nhiều đến cấu trúc của nó. Cảm xúc chính: Quá khứ trở nên sống động trong vùng ký ức. Ở đây, cảm xúc chủ đạo của nhân vật trữ tình là háo hức, rạo rực, khao khát.

Nhận xét về tâm trạng của nhân vật Trứ tình trong đoạn trích Hàn nho phong vị phú
tâm trạng nhân vật trữ tình đây thôn vĩ dạ

gió cuốn theo mây gió mây mây Nước buồn hoa ngô nằm nghiêng. Con tàu của ai đã neo đậu trên sông trăng?

Liệu đêm nay mặt trăng có trở lại đúng lúc không?

Đoạn văn được dựng lên như một bức tranh của một sức mạnh phù sa giàu cảm xúc, nỗi buồn thấm vào từng câu chữ, nỗi day dứt khi chia tay, nỗi buồn chia tay quyết định cái tôi của Mặc Tử. , phủ bóng lên nhận thức không gian và đặt bối cảnh của những mối tương quan trong Đây thôn Vĩ Dạ. Bản chất thơ bị chi phối bởi tâm trạng con người và là một hiện thực lẻ loi, tản mạn. Một thực tại lặng lẽ và buồn bã trôi về một vùng đất xa xôi – bối cảnh xoay quanh một quan điểm khác, quanh co và mỉa mai. Làm sao gió và mây, hai vật thể có mối liên hệ chặt chẽ này lại có thể tồn tại? (Gió cuốn mây đi, mây bay không tự nhiên mây và gió không thể ngược hai dòng nước) Chỉ nhìn qua lăng kính của con mắt, chắc chắn Hàn Mặc Tử không làm được. . Khi viết bài thơ ấy, Từ đã ghi lại cảnh sắc thiên nhiên bằng những cảm xúc ‘phức tạp’ của tâm hồn và ‘mặc cảm ấy đã chia lìa đôi phần không thể tách rời’.

Cả dòng nước hồn nhiên và vô tư cũng trở nên buồn bã. Con suối dường như chất chứa nỗi buồn vô hạn trong đó, cảm giác như bị chia cắt bởi nỗi buồn của gió và mây. Hình ảnh chuyển động đó không làm cho cảnh trở nên tươi sáng và sống động. Có những bông hoa trong bức tranh, nhưng chúng chỉ là những bông hoa ngô đồng. Là loài hoa vô tình không màu sắc cả hương thơm lẫn nỗi buồn. Động từ lay là động từ “trung tính”, nhưng sao đặt từ này vào ngữ cảnh của bài thơ thì thấy buồn và gấp gáp:. Hàn Mặc Tử nhìn thấy hoa ngô đồng chỉ có cảm giác chia tay, ly tán, ly biệt. Gió, mây và nước đều tan biến hết, chỉ có bông hoa ngô đồng không thể tự di chuyển, và có vẻ như “ai” đang lắc lư không mục đích. Sự níu kéo, quyến luyến vô hình. Hoa Bắp In Cuộc Đời Hàn Mặc Tử. Những mảnh đời mồ côi, những mảnh đời neo đơn, những mảnh đời bị “ruồng bỏ”.

Nhận xét về tâm trạng của nhân vật Trứ tình trong đoạn trích Hàn nho phong vị phú
phân tích tâm trạng nhân vật trữ tình trong bài thơ đây thôn vĩ dạ

Gió và mây, nước đều muốn rời xa, chỉ có trăng mới lội ngược dòng trở về trong lòng thi nhân, cũng chỉ có trăng mới tìm được thi nhân theo mình.

Con tàu của ai đã neo đậu trên sông trăng?
Liệu đêm nay mặt trăng có trở lại đúng hẹn không?

Những câu hỏi không lời đáp, không lời đáp, cô đơn sau nỗi cô đơn, thấp thoáng nỗi chờ đợi khắc khoải, con thuyền trăng, sông trăng trở nên kỳ ảo, lộng lẫy và lãng mạn, vầng trăng là vị cứu tinh, vị cứu tinh duy nhất cho nỗi dằn vặt của nhà thơ. ~> Nỗi buồn của quán bar đầu tiên giờ đã trở nên ‘oái oăm’. Phức tạp chính của đoạn văn này là sự tuyệt vọng, nỗi buồn sâu thẳm khi bị nhốt trong tù và nỗi cô đơn không lối thoát.

Phố khách nào đó, khách đường xa. áo sơ mi của tôi quá trắng ở đây có sương mù

Ai mà biết được …

Hai câu thơ đầu là chữ viết tắt của giây phút bơ vơ trôi trong cõi mộng, đau xót nhìn bóng người hư ảo trên con tàu đã đổi trăng với khát vọng tìm lại ‘hình hài’ của thi sĩ đã mất. Một loài cô đơn, khao khát được sống, đang tìm kiếm một “thế giới trong mơ”. Mà ngay cả tiên cảnh đẹp đẽ nhất cũng mờ mịt, say lâu, mộng giới bị đánh thức, trong phút chốc tất cả hư không đều tan thành mây khói, ánh mặt trời của cánh diều trước đây tán loạn và vầng trăng màu không còn nữa. Trong một từ, hình ảnh bị mờ đi, và toàn bộ bài thơ được bao phủ bởi một màu trắng khắc nghiệt gây kích thích ngay cả vần điệu. Nhà thơ bị đẩy vào một thế giới đầy nghịch cảnh. Từ ngữ quá nghẹn ngào.

Video Phân tích tâm trạng nhân vật trữ tình trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ

.

Phân tích tâm cảnh đối tượng trữ tình trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ

[rule_3_plain]

Bài văn mẫu “Phân tích tâm cảnh đối tượng trữ tình trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ” đã được HỌC247 biên soạn và tổng hợp nhằm giúp các em cảm thu được tâm cảnh khao khát được sống 1 cuộc đời tươi vui mà lại dằn vặt trong nỗi lẻ loi và hiềm nghi của đối tượng trữ tình hay chính Hàn Mặc Tử. Từ đấy, giúp các em có cái nhìn mới và thâm thúy hơn về bài thơ này. Cùng lúc trau dồi và tăng lên kỹ năng viết bài văn nghị luận văn chương của mình. Mời các em cùng tham khảo! Ngoài ra, để làm phong phú tri thức của bản thân các em có thể xem bài giảng “Đây thôn Vĩ Dạ” nhé!
1. SƠ ĐỒ TÓM TẮT GỢI Ý

2. DÀN BÀI CHI TIẾT

a. Mở bài:

– Giới thiệu 1 cách ngắn gọn tác giả, tác phẩm

– Giới thiệu nói chung tâm cảnh đối tượng trữ tình trong bài thơ

b. Thân bài:

– Tâm cảnh khao khát được trở về với cuộc sống dương thế đầy tươi đẹp.

– Câu hỏi: “Sao anh ko về chơi thôn Vĩ” vừa là lời mời( của 1 cô gái với tác giả), vừa là lời trách( Hàn Mặc Tử tự trách chính bản thân mình sao đã quá lâu ko trở về thăm lại chốn xưa) -> Niềm khao khát được về lại 1 cuộc sống tươi đẹp, về lại với mọi người.

– Hàn mặc tử khao khát được trở về thôn Vĩ, vì cuộc sống quá đẹp, ngập tràn sinh khí và sức sống, Hàn Mặc Tử yêu đắm say vẻ đẹp đấy: Phân tích bức tranh khu vườn thôn Vĩ.

– Càng khát khao nhớ nhung, Hàn mặc tử lại càng nuối tiếc cuộc sống.

– Tâm cảnh lẻ loi của đối tượng trữ tình.

– Nhân vật trữ tình phải chịu đựng nỗi đau đầy xấu số: dù đang trong quãng thời kì thanh xuân hấp dẫn nhất cuộc đời mà lại phải xa lìa cuộc sống, xa lìa với tất cả những gì thân yêu nhất.

+ Hình ảnh gió đi đường gió/ mây đường mây làm liên tưởng tới thảm kịch cuộc đời của tác giả.

– Chính vì đớn đau, Hàn Mặc Tử chỉ còn cách tìm tới ánh trăng bầu bạn, điều này cho thấy sự lẻ loi tới bế tắc của tác giả.

– Nhưng ánh trăng đó có thể ko về kịp, Hàn Mặc Tử bộc bạch nỗi lo âu, canh cánh.

– Hàn Mặc Tử đích thực khao khát được san sẻ và đồng điệu.

– Tâm cảnh hiềm nghi.

– Hàn Mặc Tử nhận thức rõ sự dị biệt giữa toàn cầu mình đang sống và toàn cầu của mọi người

– Ông hiềm nghi rằng trong 1 toàn cầu tương tự, thì” người nào biết tình người nào có đặm đà”?

=> Tâm cảnh của đối tượng trữ tình mang nhiều sắc thái, cung bậc tình cảm xúc cảm, trình bày nhiều góc cạnh phức tạp.

c. Kết bài.

– Khẳng định lại trị giá tác phẩm.

3. BÀI VĂN MẪU

Đề bài: Phân tích tâm cảnh của đối tượng trữ tình trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ

Gợi ý làm bài

Hàn Mặc Tử là thi sĩ lừng danh của Việt Nam, ông có rất nhiều tác phẩm hay, lừng danh trong đấy bài thơ Đây Thôn Vĩ Dạ là 1 trong những bài thơ như thế. Toàn bộ quang cảnh tự nhiên, ko gian thôn vĩ hiện lên khá phong phú và quyến rũ. Nhưng ko ngừng lại ở đấy, bài thơ còn là tâm tâm cảnh của chính tác giả gửi gắm qua đối tượng trữ tình.

Bài thơ được Hàn Mặc Tử phân thành 3 đoạn, mỗi đoạn là 1 cung bậc xúc cảm xong đều bị chi phối bởi 1 sắc màu phức cảm nhất mực.

“Sao anh ko về chơi thôn Vĩ?

Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên

Vườn người nào mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền”

Ở khổ thơ đầu, tác giả trình bày tâm cảnh khao khát được trở về với cuộc sống dương thế đầy tươi đẹp. Câu thơ mở màn này vừa như 1 câu hỏi, vừa như 1 lời mời gọi, trong đấy hàm chứa cá sự kinh ngạc lẫn niềm tiếc nuối. Cảnh Vĩ Dạ đẹp thế, quyến rũ là vậy sao anh ko về? Cảnh tự nhiên tươi đẹp thôn Vĩ Dạ hiện lên qua 1 vài nét vẽ thoáng nhẹ, mà lại đầy ấn tượng. Cái ấn tượng vốn đã ăn sâu đậm trong tâm hồn thi sĩ về xứ Huế. Cảnh vật ở đây nghe đâu được chắt lọc qua tâm não thi sĩ, chỉ giữ lại những đường nét điển hình nhất. 1 buổi sáng ở thôn Vĩ, ánh nắng chiếu sáng lấp loáng những hàng cau còn ướt sũng sương đêm. Hàng cau hiện lên trong 1 phút giây đặc trưng, gắn liền với cái ánh nắng mới lên trong trẻo, tinh khôi, chi tiết và gợi cảm.

Tả cảnh vườn cây tươi mát, sum suê, Hàn Mặc Tử chỉ tập hợp làm nổi trội cái mướt xanh của lá: Vườn người nào mướt quá xanh như ngọc. Cảnh vật đó như sinh động hẳn lên lúc nhấp nhoáng hiện ra bóng người, 1 gương mặt bí ẩn, đôn hậu, dịu dàng:

“Lá trúc che ngang mặt chữ điền”

Thiên nhiên và con người rất hài hòa, gợi lên cái thần thái, cái hồn của Vĩ Dạ, 1 Vĩ Dạ vốn thơ mộng, vì có “nàng” ở đấy, trong những vườn tược, nên lại càng thơ mộng hơn đâu hết.Âm điệu, giọng thư từ những vần đầu của thi phẩm là 1 phần hết sức quan trọng, bởi nó sẽ quyết định âm hưởng chủ chốt xuyên suốt toàn thể hành trình xúc cảm của tác phẩm. Về những đoạn sau, âm hưởng, giai điệu của bài thơ có nhiều chủng loại, biến hóa hơn ban sơ thế nào đi nữa thì tinh thần thơ và tư duy thơ của người đọc cũng như của đối tượng trữ tình hay của tác giả vẫn bị tác động, chi phối mạnh bởi cấu thanh đó. Xúc cảm chính: Quá khứ sống dậy trong miền nhớ.

Tiếp tới,  tác giả trình bày tâm cảnh lẻ loi của mình phê duyệt quang cảnh tự nhiên đầy “tự ti”, và “tự ti” đó đã chia li những thứ tưởng chẳng thể chia li:

“Gió theo lối phong vân đường mây

Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay

Thuyền người nào đậu bến sông trăng đấy

Có chở trăng về kịp tối nay?”

Câu thơ lắng lại trong 1 nội lực phù sa cảm xúc đầy mạnh bạo, nỗi buồn từng phá nhuốm trên từng con chữ vần thơ, tự ti chia li, dáng dấp của 1 nỗi sầu chia ly tan tác quyết định cái tôi của Mặc Tử, và đổ bóng xuống giác quan ko gian, nó dựng lên bối cảnh tương quan trong Đây thôn Vĩ Dạ, tự nhiên trong thơ bị chi phối bởi tâm cảnh con người, nó là 1 thực tại lẻ loi, phiêu tán: gió bay đi, mây trôi đi, sông cũng lặng lờ buồn thiu chảy về miền xa rời – cái hiện thực, cảnh tượng đó ám ảnh 1 cái nhìn khác đời, oái oăm và trái ngang: phong vân, 2 vật thể gắn chặt đó làm sao có thể rách rời (gió thổi mây bay, mây chẳng thể thiên nhiên nhưng vận động được, mây và gió cũng chẳng thể đi ngược 2 luồng), nếu nhìn qua lăng kính của đôi mắt ko thôi, thì Hàn Mặc Tử cứng cáp chẳng thể viết nên những vần thơ như thế.

Dòng nước hồn nhiên, không lo nghĩ kia cũng phát triển thành buồn phiền. Dòng nước đó vừa như mang sẵn 1 mạch buồn vô biên, vừa như bị chia lìa nỗi sầu từ gió, từ mây. Bức tranh sự chuyển di đó cũng ko làm quang cảnh đó vui lên, chân thật lên; tranh có hoa, song, cũng chỉ là hoa bắp –1 thứ hoa vô sắc vô hương, buồn phiền, vô tình. Động từ láy là 1 động từ “trung tính”, thế mà, đặt từ ngữ đó vào bối cảnh bài thơ, sao nhưng buồn phiền, thê thiết thế. Hàn Mặc Tử nhìn hoa bắp chỉ cảm thu được được sự ly biệt, phiêu tán, rời xa: gió, mây, dòng nước đã đi hết rồi, chỉ còn hoa bắp là chẳng thể tự mình vận động được, cái “lay” phảng phất những cái níu giữ vu vơ, cái níu giữ vô hình. Trong hoa bắp đã in hình cuộc đời của Hàn Mặc Tử: 1 cuộc đời mồ côi mồ cút, lẻ loi, 1 cuộc đời “bị quăng ra ngoài xã hội”.

Gió, mây, dòng nước đều muốn ra đi, chỉ còn trăng là lội ngược dòng, xuôi về với lòng thi nhân, chỉ còn trăng mới tìm thi nhân bầu bạn:

“Thuyền người nào đậu bến sông trăng đấy

Có chở trăng về kịp tối nay”

1 câu hỏi ko phúc đáp, ko lời đáp, lẻ loi nối liền lẻ loi, thoáng bóng những đợi chờ khắc khoải, thuyền trăng, sông trăng đã được kì ảo hóa, phát triển thành lộng lẫy và lãng mạn, trăng là vị phúc tinh, vị cứu cánh độc nhất vô nhị cho nỗi sầu tái tê khắc khoải của thi nhân. Nỗi buồn những vần thơ đầu tới hiện thời đã biến thành “nỗi niềm”. Phức cảm chính trong đoạn thơ này sự bế tắc, buồn thảm da diết khắc khởi bởi sự lẻ loi ko lối thoát vì bị giam giữ.

“Mơ khách đường xa khách đường xa

Áo em trắng quá nhìn ko ra

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh

Ai biết tình người nào có đặm đà”

Tới khổ thơ cuối, tác giả trình bày tâm cảnh hiềm nghi của chính bản thân. Hai câu thơ đầu tốc ký về cái phút giây bâng khuâng, bập bềnh phiêu lắng trong cõi mộng, đau đáu dõi theo bóng của 1 ảo giác trên con thuyền chở trăng với khao khát mong tìm được “chân ảnh” của kẻ thi nhân lạc loài lẻ loi ham sống đang tìm về “cõi mộng mong nhập thế”. Song, cảnh thiên tiên đẹp mấy cũng sẽ tàn, mộng nơi dương thế say lâu rồi cũng tỉnh, trong giây phút, mọi cá thể hư ảo đều hóa ra thành mây khói: ánh nắng của những khổ thơ trước đã tan, sắc trăng đã tắt, nhân ảnh hư mờ, cả đoạn thơ bao phủ bởi 1 màu trắng gắt tới lặng cả những vần thơ. Thi nhân bị đẩy lại nơi nhân gian đầy nghịch cảnh. Chữ quá như nghẹn ngào, như xót xa nuối tiếc trong nỗi đau của tự ti chia li.

Có thể nói, bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ là bức tranh toàn bích về cảnh vật và con người thôn Vĩ. Ẩn sau bức tranh tự nhiên đó là niềm khao khát giao cảm với cuộc đời nhân gian bằng tình yêu thiết tha tới đớn đau. Bài thơ đã vượt lên trên 1 bài thơ tình thuần tuý để chuyển tải những khát vọng về tình yêu, cuộc sống, con người. Với những trị giá tương tự, cứng cáp Đây thôn Vĩ Dạ sẽ sống mãi trong lòng những người tình thơ Hàn Mặc Tử.

—–Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp—–

Cảm nhận bức tranh tự nhiên trong bài Tràng giang của Huy Cận

633

Phân tích Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát

10307

Bàn về câu nói Lao động là đôi cánh của mong ước, là khởi thủy của những thú vui và thông minh

7540

Phân tích cảnh đám ma kiểu mẫu trong đoạn trích Hạnh phúc 1 tang gia

13546

Thử bàn về hạnh phúc

3908

Phân tích Bài ca cảnh quan Hương Sơn của Chu Mạnh Trinh

7735

[rule_2_plain]

#Phân #tích #tâm #trạng #nhân #vật #trữ #tình #trong #bài #thơ #Đây #thôn #Vĩ #Dạ

  • Tổng hợp: Phần Mềm Portable
  • Nguồn: https://hoc247.net/tu-lieu/phan-tich-tam-trang-nhan-vat-tru-tinh-trong-bai-tho-day-thon-vi-da-doc36654.html