Cảm nhận về nhân vật A Phủ trong Vợ chồng A Phủ

Sứ mệnh

“Bạn có một con trai và một con gái

Bạn sẽ làm việc như một nông trại

Tôi không có con trai và con gái

Tôi đang tìm người yêu “

Những câu hát như cất lên từ núi rừng làng Hồng Ngải mỗi khi xuân về. Nhớ đến đây, độc giả không khỏi đắm say trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ của nhà văn Tô Hoài, một câu chuyện được viết dựa trên cuộc đời có thật của cậu bé A Phủ.

A Phủ là một chàng trai sinh ra và lớn lên ở miền núi, nơi cuộc sống còn nghèo nàn, lạc hậu và chắc chắn còn nhiều phong tục, tập quán khắc nghiệt.

Tuy nhiên, ở A Phủ luôn tồn tại hai bộ mặt song song: số phận và tính cách. Nếu số phận của anh ta nghiệt ngã bao nhiêu thì ngược lại, tính cách của anh ta lại mạnh mẽ và dũng cảm hơn bấy nhiêu. Khi tạo dựng nhân vật này, tác giả Tô Hoài cũng tập trung khắc họa một con người hành động nhiều hơn là nội tâm và tâm trạng thất thường (như nhân vật Mỵ). A Phủ bất hạnh mồ côi từ nhỏ, nhưng chàng trai này không chấp nhận số phận, bỏ làng, trốn lên Hồng Ngải rồi chăn trâu cắt cỏ, làm thuê kiếm sống. Ngay từ khi xuất hiện, A Phủ đã thể hiện bản lĩnh là một người rất giàu nghị lực, luôn làm nhiều hơn nói, một mình hành động quyết định cuộc đời, số phận của mình. Ông cũng là một người đàn ông thẳng thắn và dũng cảm, dám đánh cả một tên quan vì những gì ông cho là đúng. A Phủ có thể coi là một anh hùng sinh ra không đúng lúc bởi nếu ở thời hiện đại, anh phải là một chàng trai được nhiều cô gái theo đuổi, một người đàn ông được ca tụng về bản tính ngay thẳng, chăm chỉ và cống hiến hết mình bằng tài năng của mình. A Phủ làm việc nhiều như mười người khác, có một Phủ trong nhà chẳng khác nào có trâu bò.

Xem thêm: Bài luận về tên và thực tế

Cảm nhận về nhân vật A Phủ trong Vợ chồng A Phủ

Khắc họa hình tượng A Phủ như một nhân vật hành động, hành động của A Phủ quả thực rất táo bạo và quyết liệt. Có thể thấy qua những động tác mà A Phủ vồ, đánh A Sử: lao ra, kéo đầu, lao vào vồ …, hổ vô tình ăn thịt bò, A Phủ quay lại báo tin rồi lặng lẽ vào rừng. . tìm con hổ.

Nhưng những con người cần cù, lương thiện như A Phủ vẫn phải chịu những bất hạnh bi thảm. A Phủ luôn bị phạt, phải lấy dây, buộc vào cọc, bị đánh, bị phạt. A Fu bị tra tấn về thể xác và tinh thần. Số phận của chàng cũng giống như Mỵ, cuối cùng bị áp bức bởi hủ tục phong kiến ​​của giai cấp cường quyền, chàng phải chịu cảnh hành hạ, có lẽ cho đến chết nếu Mỵ không cắt dây phao cứu sinh.

Cũng chỉ đến khi bị trói và bị tra tấn, người ta mới thấy A Phủ khóc, lần đầu tiên kể về A Phủ, ta mới thấy nước mắt chảy dài trên má, đó là vì hắn ý thức được rằng mình sắp chết và đó là. chết yểu. Cuộc đời của A Phủ gần như bị bóc lột sức lao động, phải chịu đựng cuộc sống cực khổ, khi phải mang ơn thống lí Pá Tra, sống như một nô lệ. Có lẽ chính hủ tục phong kiến ​​đã bị kìm hãm từ lâu đã khiến A Phủ bị trói, không thể vùng dậy phản kháng. Cũng như My, tưởng bị bắt đi cúng ma nên cô chỉ chờ ngày chết ở đây. Tại Phú cũng vậy. Nhưng khi bị My cắt dây, anh vẫn vùng dậy và chạy, chạy với tất cả sức lực và hy vọng của mình. Khát vọng sống mãnh liệt và cháy bỏng ở A Phủ cũng không khác Mị là mấy, giữa họ có rất nhiều điểm giống nhau và có lẽ chính những điều đó đã gắn kết họ lại với nhau và gắn bó họ suốt đời.

Xem thêm: Bình luận về câu tục ngữ tháng riêng ăn cơm bên ruộng 12

Xây dựng nhân vật A Phủ là tác giả đã xây dựng được hình tượng một chàng trai làng quê chân chất, thật thà, chăm chỉ làm ăn. Các sự kiện xung quanh nhân vật A Phủ đều là những hành động có nhịp độ nhanh, gọn và mạnh mẽ. Nó cuốn người đọc vào một câu chuyện đầy kịch tính và hồi hộp.

May mắn thay, cuối cùng A Phủ cũng đến được Phiêng Sa, lấy vợ, xây dựng cuộc sống mới tại đây. Anh đã giác ngộ về cách mạng và đi theo cách mạng với lòng kiên trì, dũng cảm. Chính anh là người giúp toàn bộ tác phẩm có thêm điểm nhấn, thắp sáng trong lòng người đọc niềm tin và hy vọng tốt đẹp.

313 lượt xem

Đề bài: Anh chị hãy nêu cảm nhận về nhân vật A Phủ trong truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” (Tô Hoài).

Bài làm:

Trong một tác phẩm văn học, nhân vật đóng vai trò vô cùng quan trọng, đó là chiếc chìa khóa để giải mã ý nghĩa ẩn sâu bên trong mỗi tác phẩm, và cũng là nơi tác giả nhắn nhủ cảm xúc, tâm tư, trăn trở của bản thân. Nhân vật A Phủ trong truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” là một nhân vật như thế, một nhân vật có số phận nhỏ bé, khổ đau; nhưng ẩn trong đó là nghị lực sống tiềm tàng, mạnh mẽ.

A Phủ được miêu tả trước hết là một người có số phận bất hạnh, kém may mắn. A Phủ người Háng Bla. Năm mười tuổi, anh mồ côi cả cha lẫn mẹ sau một trận đậu mùa khủng khiếp, sau đó, “người làng đói bụng đã bắt A Phủ đưa xuống bán đổi lấy thóc của người Thái ở dưới cánh đồng.” Thế nhưng A Phủ không cam chịu, anh đã trốn thoát lên núi cao, để rồi lưu lạc đến Hồng Ngài. Số phận của A Phủ đại diện cho biết bao con người nghèo khổ trong xã hội, không có quyền được quyết định cuộc đời mình.

Tuy vậy, vượt lên số phận khốn khó của mình, A Phủ lại có những tính cách tốt đẹp của một người con trai miền núi. Bởi anh có sự cần cù, chăm chỉ kiếm sống, “biết đúc lưỡi cày, lại cày giỏi và đi săn bò tót cũng rất bạo.” “Công việc làm hay đi săn, cái gì cũng phăng phăng.” A Phủ rất khỏe, chạy nhanh như ngựa. Anh trở thành niềm khao khát của bao cô gái trong làng: “Lấy được A Phủ là bằng được con trâu tốt trong nhà.” Khen vậy, nhưng anh lại chẳng lấy được vợ, vì “không có bố mẹ, không có ruộng, không có bạc”. Giữa cuộc sống khắc nghiệt như thế, mà A Phủ vẫn giữ được cho mình sự lạc quan, niềm tin vào cuộc sống, vui vẻ và yêu đời. Dẫu cho không có quần áo đẹp, chỉ độc một cái vòng vía trên cổ, A Phủ vẫn cứ “cùng trai làng đem sáo, khèn con quay và quả pao đi tìm người yêu ở các làng trong rừng”. Thể hiện được một đời sống tâm hồn phóng khoáng, hồn nhiên, yêu đời và tự tin của tuổi trẻ. Nhưng không chỉ dừng ở đó, A Phủ còn là một người yêu chính nghĩa. Bất bình trước sự lộng quyền của A Sử, dẫu biết đó là con quan, A Phủ vẫn “chạy vụt ra, vung tay ném con quay vào mặt A Phủ”, “xộc tới, nắm cái vòng cổ, kẹp dập đầu xuống, xé vai áo đánh tới tấp”. Đó là sự phẫn nộ trước những cảnh bất công, phi lí cho cuộc đời, cho thấy được sự gan góc của A Phủ.

Lương thiện là thế, nhưng A Phủ lại là nạn nhân của hủ tục lạc hậu, nạn nhân của cường quyền độc ác. Vì tội đánh con quan, A Phủ bị nhà thống lý bắt về xử kiện, bị tay chân nhà Pá Tra đánh đập dã man. Nhưng anh đã chứng tỏ mình là con người bất khuất, cứng rắn gan dạ. Anh chỉ quỳ, chịu đòn, im như tượng đá. Cuối cùng, anh bị buộc nộp vạ một trăm bạc trắng, vì không có tiền nộp vạ nên A Phủ phải vay nợ. Vậy là anh phải chịu kiếp sống trâu ngựa để trừ nợ, bị trở thành nô lệ với bản án chung thân suốt đời đúng như lời tên Pá Tra đã nói “đời mày, đời con mày, đời cháu mày tao cũng bắt thế, bao giờ trả hết nợ mới thôi”. Đó là kiếp sống bị khinh rẻ, bị ngược đãi và phải gánh vác những công việc nặng nhọc, nguy hiểm nhất như “săn bò tót, bẫy hổ, chăn ngựa quanh năm một thân một mình rong ruổi ngoài gò vãi, nương rừng”. Từ một chàng thanh niên sôi nổi, yêu đời, anh trở nên nhẫn nhục, cam chịu.

Giữa kiếp nô lệ ấy, A Phủ vẫn thể hiện lòng ham sống và khát vọng tự do. Sau khi để hổ bắt mất một con bò, thống lí quát thẳng vào mặt A Phủ: “Quân ăn cướp làm mất bò tao”. A Phủ bị trói đứng vào cột bằng dây mây cuốn từ chân lên vai. Anh bị trói trong đói rét, trong đau đớn mà chẳng ai ngó ngàng, dù nhà Thống lí “kẻ ra người vào tấp nập”. Tuy vậy, với khát vọng sống mãnh liệt, anh không cam chịu chết mà tìm mọi cách tự giải thoát: “Đêm đến, A Phủ cúi xuống, nhay đứt hai vòng dây, nhích dần dây trói một bên tay.” Thế nhưng, cha con thống lý lại về và tròng thêm vào cổ anh một cái dây thòng lọng.Sau bao ngày bị hành hạ, hai hõm má anh xám lại vì tuyệt vọng và khổ đau. Còn gì đau đớn hơn khoảnh khắc ta nhận thức được rằng mình sẽ chết, mình đang dần chết đi. Những giọt nước mắt dần lăn xuống, lấp lánh, vì nỗi khát khao được sống, được tự do. Khát khao ấy đã được thể hiện mạnh mẽ hơn bao giờ hết vào lúc Mị cắt dây trói cho anh. Sau nhiều đêm bị trói, bị hành hạ, A Phủ đã quỵ xuống. Nhưng tình yêu cuộc sống đã khiến anh vùng dậy và chạy đi. Những bước chạy của anh là bước chạy của sự đấu tranh, của sự phấn đấu vươn đến tự do, giải phóng chính mình. Giữa bóng tối của cuộc đời, A Phủ đang đi tìm cho mình ánh sáng của niềm tin, của tình yêu đời. Để rồi sau này, khi A Phủ và Mị chạy trốn tới khu du kích ở Phiềng Sa, gặp cán bộ A Châu. A Phủ và Mị lần lượt trở thành chiến sĩ du kích cùng bộ đội giải phóng quê hương.

Có thể nói, thông qua nhân vật A Phủ, chúng ta đã nhận ra được giá trị hiện thực và nhân đạo sâu sắc. Đó là tiếng nói lên án tố cáo tội ác tày trời của giai cấp chủ nô phong kiến miền núi đang áp bức, bóc lột nhân dân Tây Bắc. Đồng thời, nhà văn cũng phát hiện và trân trọng vẻ đẹp tâm hồn của những con người lao động. Từ đó bộc lộ niềm cảm thông, yêu thương chân thành, sâu sắc đến những nhân cách đáng quý ấy.

Về nghệ thuật, nhân vật A Phủ được khắc họa chân dung, tính cách thông qua ngôn ngữ mộc mạc, giản dị, cùng phong cách trần thuật hấp dẫn, xây dựng nhân vật giữa những tình huống truyện đặc sắc. Đó là những điều đã làm nên một nhân vật A Phủ mạnh mẽ, tràn đầy sức sống. Anh là một hình tượng điển hình cho cuộc sống ngột ngạt của những người lao động hiền lành, chất phác trên vùng cao, dưới sự thống trị của những người cầm quyền giàu có nhưng mất nhân tính. Họ đẩy những người hiền lành như anh đến bước đường cùng, để rồi anh phải đấu tranh, phải giải phóng mình, vụt chạy, tìm cho mình một con đường khác, một con đường mà ở đó anh sẽ tìm thấy được hạnh phúc. Tô Hoài thấu hiểu được điều đó, ông đặt tình cảm, niềm cảm thương của mình vào nhân vật A Phủ, với ước mong rằng những người khổ đau sẽ tìm được con đường giải phóng bản thân.

Đọc một tác phẩm, cái đọng lại sâu sắc nhất trong tâm hồn người đọc thường là số phận, tình cảm, cảm xúc, suy tư của những nhân vật được nhà văn thể hiện. Vợ chồng A Phủ đã để lại trong lòng độc giả vẻ đẹp về tâm hồn, tính cách của những người vùng cao, mà nhân vật A Phủ là một hình tượng tiêu biểu như thế. Ở anh, tượng trưng cho khát vọng tự do, niềm yêu đời, vượt lên số phận để sống, để sống thật tốt, sống vượt lên những khó khăn của cuộc đời.

Cập nhật: 07/09/2021