Vì sao osho bị trục xuất khỏi mỹ

Vào ngày 29/8/1984, hai nhân viên chính quyền bang Oregon, Mỹ, đến hạt Wasco để kiểm tra tình hình bầu cử Hội đồng địa phương đã bị nhiễm độc sau khi được mời uống nước tại trụ sở giáo phái Rajneeshee. Kiểm tra y tế cho biết hai người đã bị nhiễm vi khuẩn gây ngộ độc thức ăn salmonella.

Tuy nhiên, sự việc không gây sự chú ý của các cơ quan y tế địa phương khi cho rằng đây chỉ là một trường hợp nhiễm khuẩn thông thường do sử dụng nước thiếu vệ sinh.

Tuy nhiên đến cuối tháng 9/1984, tình hình nhiễm khuẩn trở nên nghiêm trọng hơn khi chỉ trong ngày 24/9, có đến 150 người dân thành phố The Dalles thuộc hạt Wasco phải nhập viện với các triệu chứng mắc phải như tiêu chảy, sốt cao, nhức đầu, buồn nôn, đau bụng và suy tim.

Các xét nghiệm y tế cho biết các nạn nhân đều bị nhiễm vi khuẩn salmonella. Lập tức, cơ quan y tế bang Oregon liền mở một cuộc điều tra dịch tễ về nguyên nhân gây nhiễm khuẩn salmonella tập thể tại thành phố The Dalles.

Nhưng đến ngày 29/9, lại có thêm 601 người dân thành phố The Dalles phải nhập viện cũng do nhiễm loại vi khuẩn này, nâng tổng số nạn nhân bị nhiễm khuẩn lên con số 751 người, trong đó có 65 trường hợp nguy kịch có thể dẫn đến tử vong phải được đưa ngay đến thành phố Portland, thủ phủ bang Oregon, để chữa trị.

Tình hình nhiễm khuẩn tập thể đã khiến dân chúng hạt Wasco hoảng sợ khi họ không biết tại sao lại xảy ra tình trạng nhiễm khuẩn hàng loạt như thế. Các gia đình đều đóng cửa không dám ra ngoài khiến mọi hoạt động gần như bị tê liệt.

Chính vì vậy, chính quyền bang Oregon phải ban bố tình trạng khẩn cấp tại hạt Wasco và yêu cầu chính quyền liên bang hỗ trợ điều tra để tìm ra nguyên nhân. Vào tháng 10/1984, Tổng thống Ronald Reagan quyết định thành lập một ủy ban đặc biệt để điều tra về tình hình nhiễm khuẩn tập thể tại thành phố The Dalles bao gồm các chuyên gia của Bộ Y tế, Trung tâm Kiểm soát dịch bệnh quốc gia (CDI) và Cục Điều tra liên bang (FBI).

Kết quả điều tra cho biết các nạn nhân đã bị nhiễm khuẩn salmonella khi sử dụng món rau xà lách tại 10 nhà hàng ở thành phố The Dalles trong hai ngày 24 và 29/9/1984.

Tuy chưa xác định rõ nguyên nhân của vụ nhiễm khuẩn salmonella tại thành phố The Dalles nhưng các nhân viên điều tra nghiêng về giả thuyết đây có thể là một vụ đầu độc tập thể và do giáo phái Rajneeshee gây ra, dựa vào sự việc hai nhân viên chính quyền bang Oregon bị nhiễm khuẩn salmonella khi sử dụng nước tại trụ sở giáo phái này.

Rajneeshee là một giáo phái do Bhagwan Shree Rajneesh, còn gọi là Osho, một nhà thần học người Pakistan, thành lập vào năm 1981 tại hạt Wasco, bang Oregon. Giáo phái này tập trung 2.000 thành viên là người Nam Á và người Mỹ sinh hoạt tại một khu vực riêng biệt có tên gọi Rajneeshpuram.

Lúc đầu, các thành viên của giáo phái Rajneeshee còn sống hòa đồng với người dân địa phương, nhưng chẳng bao lâu sau bị xa lánh do bất đồng quan điểm về vấn đề tục lệ và tôn giáo, xã hội.

Vào năm 1982, trong kỳ bầu cử Hội đồng hạt Wasco, đã  có đến hai đại diện của giáo phái Rajneeshee là Sheela Silverman, còn gọi là Ma Anand Sheela và Diane Ivonne Onang, còn gọi là Ma Anand Puja, trúng cử vào Hội đồng địa phương.

Tuy nhiên, đến kỳ bầu cử Hội đồng địa phương tổ chức vào đầu tháng 8/1984, không có đại diện của giáo phái Rajneeshee trúng cử, mặc dù trước đó giáo chủ Osho đã tiến hành một chiến dịch vận động bầu cử rầm rộ tại hạt Wasco và thành phố The Dalles.

Vì sao osho bị trục xuất khỏi mỹ
Tứ trái qua: Giáo chủ Osho của giáo phái Rajneeshee; Sheela Silverman, một trong hai thủ phạm gây ra vụ đầu độc tập thể; Diane Ivonne Onang tại phiên toà xét xử.

Việc không có đại diện trúng cử vào Hội đồng hạt Wasco trong kỳ bầu cử vào đầu tháng 8/1984 đã khiến giáo chủ Osho giận dữ và kiến nghị chính quyền bang Oregon cho thanh tra lại cuộc bầu cử. Đây chính là lý do khiến hai nhân viên chính quyền bang có mặt tại trụ sở giáo phái Rajneeshee và bị nhiễm khuẩn salmonella vào ngày 29/8/1984.

Và đây cũng là mấu chốt để các nhân viên điều tra nghi vấn vụ nhiễm khuẩn tập thể tại thành phố The Dalles có thể là một vụ đầu độc và do giáo phái Rajneeshee gây ra. Vì vậy FBI và Cảnh sát bang Oregon quyết định điều tra theo hướng này.

Từ ngày 11/1/1985 đến ngày 18/1/1985, gần 150 nhân viên FBI, cảnh sát và chuyên viên của CDI tiến hành một cuộc kiểm tra, lục soát quy mô tại khu Rajneeshpuram của giáo phái Rajneeshee để truy tìm chứng cứ.

Kết quả đã phát hiện cả một phòng bào chế dược phẩm và nuôi cấy các loại vi khuẩn được ngụy trang dưới hầm một căn nhà bị bỏ hoang. Kiểm tra và phân tích các mẫu vi khuẩn salmonella được nuôi cấy tại đây thì được biết đó chính là chủng loại vi khuẩn được sử dụng để đầu độc 751 cư dân thành phố The Dalles vào hai ngày 24 và 29/9/1984.

Lập tức lệnh bắt giữ được phát ra đối với giáo chủ Osho và hai phụ tá thân tín là Sheela và Diane về tội tổ chức các vụ đầu độc. Tuy nhiên, trước đó cả Osho, Sheela và Diane đều bỏ trốn.

Đến ngày 27/10/1985, giáo chủ Osho bị bắt giữ tại thành phố Charlotte, bang Bắc Carolina, còn Sheela và Diane đều bị bắt giữ tại Đức vào ngày 28/10/1985 và được dẫn độ về lại Mỹ vào ngày 6/2/1986.

Khai báo với các nhân viên điều tra, Osho phủ nhận mọi cáo buộc đã chủ mưu của vụ đầu độc tập thể tại thành phố The Dalles và tố cáo chính hai phụ tá thân cận của mình là Sheela và Diane đã bàn thảo và lên kế hoạch đầu độc cư dân thành phố The Dalles bằng vi khuẩn salmonella.

Theo thú nhận của Sheela và Diane, do tức giận vì không trúng cử vào Hội đồng hạt Wasco trong kỳ bầu cử vào đầu tháng 8/1984 nên cả hai tìm cách trả thù bằng việc phát tán vi khuẩn salmonella vào rau xà lách tại 10 nhà hàng lớn nhỏ ở thành phố The Dalles trong hai ngày 24 và 29/9/1984. Diane đã mua được nguồn vi khuẩn salmonella tại Phòng Bào chế khoa học VWK ở thành phố Seattle rồi đem về nuôi cấy và phát triển trong phòng thí nghiệm.

Vào ngày 29/8/1984, Diane tiến hành thử nghiệm việc lây nhiễm vi khuẩn salmonella bằng cách bí mật cho loại vi khuẩn này vào nước uống của hai nhân viên chính quyền bang Oregon khi họ đến trụ sở của giáo phái Rajneeshee để giải quyết kiến nghị của giáo chủ Osho về hiện tượng gian lận trong kỳ bầu cử Hội đồng địa phương vào đầu tháng 8/1984

Sau khi uống nước có nhiễm khuẩn salmonella, hai người này đã bị nhiễm độc và phải nhập viện để chữa trị. Từ thành công này, Sheela và Diane quyết định tiến hành đầu độc cư dân thành phố The Dalles bằng cách phát tán vi khuẩn salmonella vào rau xà lách tại 10 nhà hàng lớn nhỏ vào hai ngày 24 và 29/9/1984 gây nhiễm độc cho 751 người, trong đó có 65 người bị nhiễm độc nặng gây nguy hiểm đến sinh mạng.

Từ ngày 6/5/1986 đến ngày 11/6/1986, tại thành phố Portland đã mở phiên tòa đặc biệt để xét xử vụ đầu độc tập thể của giáo phái Rajneeshee. Do không đủ chứng cứ để buộc tội chủ mưu đối với giáo chủ Osho nên ông này chỉ bị tuyên phạt 10 năm tù giam về tội vi phạm Luật Nhập cư, không tố giác tội phạm.

Sau khi thi hành bản án được 2 năm, giáo chủ Osho đã bị trục xuất về Pakistan và qua đời tại đó vào năm 1990. Sheela, một trong hai kẻ chủ mưu vụ đầu độc tập thể bị tuyên phạt 64 năm tù giam về các tội tổ chức và thực hiện hành vi đầu độc đối với số lượng người lớn, vi phạm Luật Nhập cư, còn Diane cũng bị tuyên phạt 56 năm tù giam về các tội tổ chức và thực hiện hành vi đầu độc đối với số lượng người lớn, đầu độc nhân viên chính quyền.

Tháng 10/2006, sau 20 năm thụ án, cả Sheela và Diane đều được trả tự do. Diane bị trục xuất về Pakistan còn Sheela bị trục xuất sang Thụy Sĩ.

Vụ đầu độc tập thể tại thành phố The Dalles vào năm 1984 được xem là vụ khủng bố sinh học đầu tiên xảy ra tại Mỹ và là vụ khủng bố sinh học gây thương vong cho nhiều người nhất trong lịch sử nước Mỹ

Văn Hoà (theo Crimes Magazine)

 

Vì sao osho bị trục xuất khỏi mỹ

Các vị thầy tâm linh cùng gửi một thông điệp: sống vi hiện tại và nhìn sự thật như nó vốn là bằng nhiều cách diễn đạt và đưa ra các phương pháp thực hành khác nhau. Vi bản thân mình, Osho là người thầy đầu tiên làm cho mình hiểu điều đó một cách trực diện và rỏ ràng. Quyển đầu tiên mình đọc là Tự do, Tình Yêu và Cô đơn, đó là quyển sách khai sáng và đến giờ nó là một phần trong cuộc sống của mình. Mình dành cả năm 2015 đắm chìm trong tư tưởng của ông và thông điệp cốt lõi trong các tác phẩm, bài nói chuyện là: Hãy thiền định, hãy chánh niệm. Cuộc sống không có thiền định là bạn đang  sống một cuộc đời đã chết. Hơn 5 năm chiêm nghiệm và thực hành, mình đã có những bưc trưởng thành trên con đường này và đã định hình rỏ ràng con đường sẽ đi. Mình biết ơn Osho là người thầy dẫn lối đầu tiên cho mình hưng vào trong.

Đọc nhiều sách về cuộc đời ông, tuổi thơ ông sinh ra và ln lên có ảnh hưởng đến con đường sau này như thế nào. Nhưng có một điều mình băn khoăn ở chổ cái chết của ông, nó có điều gì đó không ổn, bất thường, mâu thuẫn và mình mang thắc mắc đó trong lòng trong nhiều năm liền. Cho đến hôm nay khi lưt Netflix, lướt qua một loạt phim đủ thể loại nhưng chẳng hứng thú vi một bộ nào. Mình dừng lại một chút rồi đánh Osho vào mục tìm kiếm, thì ra một bộ phim tài liệu 6 tập vi độ dài 7 tiếng về hành trình của Bhagwan ở Mỹ. Wow, mình dành hai ngày một đêm để coi bộ phim này, coi xong mình cảm thấy thương ông và yêu mến sự ngây thơ, trong sáng và hết lòng vì lý tưởng của ông.

Wild Wild Country là bộ phim tài liệu ra mắt tháng 3/2018, phỏng vấn những người có liên quan trực tiếp đến hoạt động của Bhagwan  trong thời gian ở Mỹ và cái chết của Osho sau này, kèm rất nhiều đoạn video và tư liệu còn được lưu giữ. Có hai người mình rất là ấn tượng và có tình cảm đặc biệt là Sheela – thư ký riêng của Bhagwan và Niren – một học trò và luật sư thân tín, người giúp  Bhagwan thoát khỏi vòng lao lý của nưc Mỹ sau này. Cả hai người tài năng đều xuất sắc, yêu mến và hết lòng phụng sự Bhagwan.

Sheela là một phụ nữ Ấn Độ xinh đẹp, thông minh, giàu năng lượng và hết sức, hết sức sắc sảo. Bên cạnh Bhagwan, được ông chống lưng là nền tảng tuyệt vời để bà bung hết tất cả tài năng thao lược của mình. Bhagwan cũng nhờ bà  hậu thuẫn của bà trong nhiều năm để tạo một tiếng vang ln để đời trên đất Mỹ và trên toàn thế gii như vậy. Khi không có Bhagwan chống lưng, Sheela không thể làm được việc ln. Cũng như vậy, khi không có sự yểm trợ hết mình của Sheela, Bhagwan liền rơi vào cảnh đơn độc và lụi tàn. Có thể nói họ là một cặp trời sinh, dựa vào nhau ở một thời điểm nhất định trong cuộc đời để toả sáng.

Sheela gặp Bhagwan ở Mumbai khi bà mi 16 tuổi, do cha bà cũng là một người yêu mến Bhagwan dẫn đến gii thiệu. Bà có tình cảm đặc biệt vi Bhagwan từ giây phút cúi đầu dưi chân thầy. Bà nói: ngay giây phút đó nếu phải chết, bà cảm thấy vậy là đủ. Năm 17 tuổi, cha bà gửi sang Mỹ học và ở đây bà gặp chồng bà là người Do Thái. Hai người đã có một khoảng thời gian rất hạnh phúc vi nhau. Sau đó cả hai cùng về Ấn Độ và tham gia vào cộng đồng Bhagwan ở Poona. Lúc chồng bà mất vì bệnh, Bhagwan kêu bác sỹ cho bà ngủ ba ngày. Lúc tỉnh dậy, bà bắt đầu một cuộc sống mi và một thời gian sau đó, bà trở thành thư ký riêng của ông thay thế cho Laxim.

Thời gian đó tu viện Bhagwan ở Poona thu hút rất đông các thiền sinh đến thực hành phương pháp thiền động. Dưi thời thủ tưng Ghandi, Bhagwan không được ủng hộ. Cùng vi sự thẳng thắn và trực diện của Bhagwan lúc thuyết giáo làm mất lòng và gây phẫn nộ trong cộng đồng tín đồ của tôn giáo khác. Trưc tình thế này, Sheela đề xuất Bhagwan sang Mỹ mua đất, một mặt để phát triển trung tâm có sức chứa 10,000 người; mặt khác Mỹ được biết đến như một quốc gia tôn trọng quyền tự do dân chủ và tín ngưỡng của mỗi người dân.

Năm 1981, hai người bí mật sang Oregon và mua 68.000 ha đất ở thị trấn Altonee. Cùng vi 50 tín đồ đầu tiên là những người giỏi về thiết kế, kiến trúc và xây dựng khắp nơi trên thế gii đến, dưi sự điều phối của Sheela, họ đã biến vùng đất hoang sơ thành tu viện Bhagwan Rajneesh trù phú, thu hút hàng chục ngàn  tín đồ trên khắp thế gii đến sinh sống và thực hành phương pháp thiền động. Mọi người đều cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ vi cuộc sống nơi đây. Cùng lúc đó các trung tâm thiền động của Bhagwan do các học trò tổ thành lập ở Châu Âu và Châu Á. Đến mùa lễ hội, các tín đồ kéo về đông vui. Số tiền của trung tâm đó lúc bấy giờ lên đến 38 triệu đô, riêng Bhagwan có 20 chiếc Roll Royce, mỗi ngày đi một chiếc.

Rắc rối phát sinh vi người dân địa phương khi phần đông người dân xung quanh đó là người Thiên Chúa Giáo – họ ủng hộ hôn nhân một vợ một chồng và việc có trách nhiệm vi gia đình. Điều đó là trái ngược vi những tư tưởng của Bhagwan. Thêm nữa Sheela đã đi trưc một bưc là mua lại tất cả những ngôi nhà được rao bán trong thị trấn, cà phê, khách sạn, nhà hàng làm cho người dân địa phương cảm thấy họ bị mất quyền kiểm soát trong cộng đồng. Chính quyền vì vậy cũng không lấy làm an tâm nhưng chưa làm gì được vì họ chưa phạm pháp.

Tình tiết mâu thuẫn giữa người dân địa phương và cộng đồng Bhagwan ngày càng đẩy lên vì nhiều sự việc khác nhau, nhưng đỉnh điểm là khi có một nhóm Holywood đến nhập môn, dẫn đầu là Haysa, vợ của đạo diễn phim Bố già. Nhóm này tặng ông đồng hồ, nhẫn kim cương và ngày một tiếp cận vi Bhagwan nhiều hơn và được Bhagwan phân quản lý một tu viện mi thành lập.  Sheela trưc tình thế đó cảm thấy mình bị yếu thế. Sheela không thích những người phụ nữ khác có mối quan hệ thân mật vi Bhagwan ngoài cô. Cho nên cô đặt băng nghe lén các cuộc trò chuyện của tất cả những người đến nói chuyện vi Bhagwan.

Một trong những nội dung trò chuyện mà băng thâu lại được là khi Bhagwan hỏi bác sỹ riêng của mình cách chết sao cho nhẹ nhàng. Ông bác sỹ này tư vấn là tiêm thuốc phiện vào mạch, sau đó tiêm trợ tim như thế nào. Điều này cho thấy Osho đã có ý định kết liễu đời mình trưc đó. Khi biết được vậy, Sheela vốn hết lòng vi sự sống và an toàn của Bhagwan nên tìm cách ngăn chặn việc Bhagwan tự tử. Họ nghĩ ra cách giết ông bác sỹ đó.

Jane (đến từ Perth, Úc) là người nhận nhiệm vụ này nhưng ám sát không thành. Sau vụ đó Sheela có sự đấu tranh nội tâm dữ dội, bà khóc suốt hai đêm, nên quyết định rời bỏ tu viện bằng máy bay trong đêm cùng hơn 20 người trong core team của bà (ở tu viện có sân bay và khá nhiều máy bay).  Họ đều là những tín đồ thân tín của Bhagwan, cảm kích trưc sự trung thành và phụng sự của Sheela nên theo bà. Họ bay đến Zurich (Đức) và tạm trốn ở đó.

Về phần Bhagwan, sau khi Sheela bỏ trốn, ông kết thúc 3.5 năm tịnh khẩu và bắt đầu nói chuyện. Việc đầu tiên ông làm là tố  Sheela vi chính quyền và FBI vào cuộc điều tra việc Sheela biển thủ 41 triệu đô bỏ trốn. Nhưng thay vì chỉ tập trung vậy, Bhagwan vốn là cái gai trong mắt chính quyền đã lâu, nên đây là cơ hội tốt tìm những điểm sơ hở của Bhagwan để dẹp luôn cái tu viện lạ đời này.

Cuối cùng, hay không bằng hên, dưi rất nhiều áp lực của những chuyện tào lao, ông cùng gần chục tín đồ của mình lái máy bay bỏ trốn trong đêm, và đây là lý do chính buộc tội Bhagwan. Khi bị bắt, ông bị luân chuyển khắp các nhà giam quanh nưc Mỹ trong ba tuần, để cảm giác tội lỗi được hình thành và người bị bắt dần dần quy phục, đầu hàng nhận tội.

Bhagwan sinh động, cháy hết mình khi nói về tiềm thức, về thiền định, về tình yêu, về cuộc sống bao nhiêu thì ông lại vụng về trong việc đời bấy nhiêu.  Ông hỏi Niren, người học trò thân tín và là luật sư Mỹ về việc chứng minh sự vô tội của ông. Niren trả lời: có thể Bhagwan sẽ thắng ở quan toà nhưng sẽ mất 6 tuần đối chất suốt ngày, và nếu có thắng thì chính quyền vẫn theo dõi tìm ra các lỗ hỏng để bắt ông trở lại. Nhưng có một cách khác là để Niren thương thảo cho ông ra khỏi nưc Mỹ về Ấn và Bhagwan làm theo phương án thứ hai. Bhagwan quay trở lại tu viện Poona và sống 5 năm cuối đời ở đó. Ông chết cũng do tiêm thuốc quá liều bởi bác sỹ riêng. Ý tưởng tự sát không thành đã có từ trước đó.

Niren cũng quay lại Ấn vi ông. Tình cảm thầy trò của Niren và Bhagwan làm mình rất là rung động, rất là rung động. Niren nói: “Nưc Mỹ đã thất bại khi không nhận ra và bảo vệ một con người rất đẹp như Bhagwan”. Âu cũng là định mệnh.

Khi Bhagwan bị bắt thì ở Đức, Sheela cùng hai người nữa đồng thời cũng bị bắt đưa về Mỹ ra toà và chịu án 10 năm và phạt hơn 400 ngàn đô. Ra tù, Sheela quay trở về Zurich và mở một viện dưỡng lão và đem những điều Bhagwan dạy ứng dụng trong công việc này: hát, nhảy và sống những năm cuối đời ở Đức.

Câu cuối cùng của bộ phim, bà nói: “Tôi không biết khi chết đi tôi sẽ lên địa ngục hay thiên đàng, điều đó không thành vấn đề. Bất cứ nơi nào tôi đến, tôi sẽ làm cho nơi đó trở thành thiên đường”.  Bà đã sống một cuộc đời rực rỡ, bung lụa hết cỡ, can trường, dám làm dám chịu và không hối tiếc những gì đã qua. Nhiêu đó là quá đủ cho một kiếp sống. 

 
Ba chị em nhà họ Tống