Vì sao mĩ ném bom nguyên tử xuống nhật bản

Đầu tháng 5/1945, điều không còn nghi ngờ đối với tất cả các nước đồng minh là Hồng quân Liên Xô sẽ đập tan Đệ tam Quốc xã. Vai trò chính trong việc tiêu diệt Đức Quốc xã chắc chắn thuộc về Liên Xô, còn người Mỹ thì sao? Muốn “dây máu ăn phần”, giới tinh hoa Mỹ suy nghĩ và cân nhắc nghiêm túc về cách cường quốc này góp công vào kết cục lịch sử Thế chiến II.

Với họ, chỉ còn việc đánh bại quân phiệt Nhật Bản. Nhưng vào cuối cuộc chiến đẫm máu nhất trong lịch sử nhân loại, người Mỹ không muốn hy sinh mạng sống những người lính của mình. Vì vậy, việc tấn công bằng vũ khí nguyên tử chống lại Nhật Bản đã được quyết định.

Việc ném bom nguyên tử các thành phố Nhật Bản và ý nghĩa quân sự của nó đến nay vẫn đang là chủ đề tranh luận. (Ảnh: salik.biz)

Bằng cách này, Mỹ sẽ đạt được hai mục tiêu. Đầu tiên, sau đòn tấn công hạt nhân, Nhật Bản sẽ không chậm trễ đầu hàng. Thứ hai, tấn công hạt nhân sẽ là một cuộc trình diễn cho toàn thế giới biết về vũ khí mạnh nhất trong tay người Mỹ mà vẫn chưa nước nào có được.

Sau khi được Tổng thống Truman bật đèn xanh, trước giới chức quân sự chóp bu Mỹ, một câu hỏi đã được đặt ra - sẽ đánh bom thành phố nào? Năm mục tiêu được đề xuất gồm Hiroshima, Kyoto, Yokohama, Niigata và Kokura. Các mục tiêu ưu tiên được cho là các thành phố Kyoto và Hiroshima. Kyoto là một trung tâm công nghiệp quân sự lớn, còn Hiroshima là hải cảng lớn nhất - nơi tập trung một số lượng lớn tàu chiến Nhật.

Tiếp theo, Yokohama - một thành phố với một danh sách ấn tượng các nhà máy quân sự. Hai thành phố cuối danh sách Kokura và Niigata - là các thành phố có kho vũ khí lớn nhất. Nagasaki không nằm trong danh sách các thành phố phải “thanh lý”.

Nhưng đột nhiên, Đấng Tối cao đã can thiệp vào số phận của Kyoto. Vấn đề là, Bộ trưởng Chiến tranh Mỹ Henry Stimson có cảm tình đặc biệt với thành phố này. Chính tại Kyoto, vợ chồng ông bộ trưởng này đã trải qua tuần trăng mật, và ông ta chấp nhận rủi ro và nguy hiểm cho chính mình, đã thay thế Kyoto trong danh sách bằng Nagasaki.

Hai quả bom nguyên tử đã cướp đi sinh mạng hàng trăm nghìn dân thường và trẻ em Nhật. (Ảnh: alternathistory.com 

Ngày 6/8/1945, một trong những chiếc B-29 “Great Artist” đã thả quả bom “Cậu bé” (Little Boy) xuống thành phố Hiroshima. Ba ngày sau, một máy bay ném bom B-29 khác của Mỹ được phái đi ném bom Kokura, và nếu không thể, thì hủy diệt Nagasaki.

Hành vi tiếp theo của các phi công cũng bất thường. Khi đã đến được Kyoto một cách an toàn, các phi công đã báo cáo với cấp trên rằng, thành phố đầy khói, không thể thả bom, sau đó họ bay đến Nagasaki. Quả bom hạt nhân “Lão béo” (Fat Man) đã được ném xuống Nagasaki vào ngày 9/8, lúc 11h. Hiroshima và Nagasaki đều bị phá hủy hoàn toàn; cú sốc của việc sử dụng vũ khí mới mạnh đến nỗi, ngày 15/8, chính phủ Nhật Bản tuyên bố đầu hàng vô điều kiện.

Hai thành phố Hirosima và Nagasaki hầu như bị bom nguyên tử san phẳng hoàn toàn. 

Những tác động tức thời của các vụ nổ bom nguyên tử đã giết chết từ 90.000 đến 146.000 người ở Hiroshima và 39.000 đến 80.000 người ở Nagasaki; khoảng một nửa số ca tử vong ở mỗi thành phố xảy ra vào ngày đầu tiên. Một số lượng lớn cư dân tiếp tục chết trong nhiều tháng sau đó do ảnh hưởng của bỏng, bệnh phóng xạ và các thương tích khác, kết hợp với bệnh tật và suy dinh dưỡng. Ở cả hai thành phố, hầu hết người chết là thường dân, mặc dù Hiroshima có một đơn vị quân đội khá lớn đồn trú.

Có phải việc ném bom xuống Hiroshima và Nagasaki là không thể khác, và có sự cần thiết về mặt quân sự? Cho đến nay, các nhà sử học và chính trị gia vẫn tranh luận về điều này. Theo các chuyên gia, không có ý nghĩa quân sự trong việc sử dụng vũ khí hạt nhân chống lại thường dân. Có một sự thật là ném bom Nagasaki người Mỹ đã không bị ngăn cản bởi vị trí của một nhà giam tù binh từ các đồng minh chống phát xít ở ngoại ô thành phố này, mà phần lớn trong số đó là lính Mỹ và Anh. 

Lý do công khai là nhằm nhanh chóng chấm dứt chiến tranh với Nhật Bản, kết thúc cuộc Đại chiến thế giới thứ 2. Nhưng đằng sau đó có thể là một động cơ khác.

Kể từ khi người Mỹ thả quả bom nguyên tử thứ hai xuống Nagasaki, Nhật Bản ngày 9/8/1945, một câu hỏi vẫn luôn tồn tại: Liệu quy mô chết chóc và sự hủy diệt đó có thực sự cần để kết thúc Thế chiến thứ II?

Quả bom mang biệt danh "Gã béo" được thả xuống thành phố Nagasaki ngày 9/8/1945, 3 ngày sau khi quả bom hạt nhân đầu tiên thả xuống Hiroshima.

Giới lãnh đạo Mỹ rõ ràng đã nghĩ là có. Chỉ 16 tiếng sau khi chiếc máy bay ném bom B-29 của Mỹ mang biệt danh “Enola Gay” gây chấn động thế giới với việc thả quả bom A đầu tiên có tên “Little Boy” (Cậu bé) xuống thành phố Hiroshima, Nhà Trắng đã phát đi tuyên bố từ Tổng thống Harry S. Truman. Ngoài việc giới thiệu với thế giới về chương trình nghiên cứu nguyên tử tối mật, gọi là Dự án Manhattan, Tổng thống Truman đã nhấn mạnh mối đe dọa mà vũ khí hạt nhân gây ra cho Nhật Bản, đối thủ duy nhất còn lại trong cuộc đại chiến. Nếu người Nhật không chấp nhận các điều khoản đầu hàng vô điều kiện do các nhà lãnh đạo quân Đồng minh soạn thảo trong Tuyên bố Potsdam, ông Truman viết, “họ có thể chờ đợi một cơn mưa hủy diệt từ trên không, như chưa từng thấy trên Trái đất này”.

Ngay khi từ trước khi Tổng thống Truman đưa ra tuyên bố đó, một cuộc tấn công bom nguyên tử thứ hai đã sẵn sàng. Theo một sắc lệnh được soạn thảo vào cuối tháng 7/1945, bởi Trung tướng Leslie Groves thuộc Công binh Lục quân Mỹ, Giám đốc Dự án Manhattan, Tổng thống đã cho phép thả thêm bom xuống các thành phố Kokura (ngày nay là Kitakyushu), Niigata và Nagasaki ngay khi điều kiện thời tiết cho phép.

Đám mây hình nấm trên bầu trời Nagasaki vào ngày 9/8//1945. 

Nagasaki không phải là mục tiêu ban đầu

Sáng sớm ngày 9/8/1945, chiếc B-29 “Bockscar” cất cánh từ đảo Tinian ở Tây Thái Bình Đương, chở theo quả bom hạt nhân gốc plutoni nặng 454 kg, biệt danh “Gã béo”, hướng về phía Kokura, nơi đặt kho vũ khí lớn của Nhật Bản. Nhận thấy Kokura bị mây che phủ, phi hành đoàn Bockcar quyết định chuyển hướng tới mục tiêu thứ hai, Nagasaki.

“Gã béo” nổ tung vào lúc 11h02 theo giờ địa phương, ở độ cao 500 mét. Quả bom này gây ra số người tử vong bằng khoảng một nửa so với quả bom “Cậu bé”, gốc urani, thả xuống Hiroshima trước đó 3 ngày, dù có sức công phá 21 kiloton, lớn hơn 40%. Mặc dù vậy, sức hủy diệt của quả bom vẫn rất khủng khiếp: gần 40.000 người thiệt mạng lập tức và 1/3 thành phố Nagasaki bị phá hủy.

Đoàn bay của chiếc máy bay ném bom B-29 "Bockscar", với sứ mạng thả quả bom hạt nhân thứ hai xuống Nhật Bản. Ảnh: Wikimedia Commons

“Màn phô trương sức mạnh bom nguyên tử thứ hai khiến Tokyo hoảng loạn, ngay sáng hôm sau đã có những dấu hiệu cho thấy Đế quốc Nhật Bản sẵn sàng đầu hàng”, Tổng thống Mỹ Truman viết trong hồi ký của ông sau này. Ngày 15/8, Nhật hoàng Hirohito tuyên bố Nhật Bản đầu hàng vô điều kiện, kết thúc Chiến tranh thế giới thứ 2. Theo ông Truman và những người khác trong chính quyền Mỹ, việc sử dụng bom nguyên tử nhằm mục đích rút ngắn chiến tranh ở Thái Bình Dương, tránh việc Mỹ phải đưa quân tới Nhật Bản và cứu mạng hàng ngàn lính Mỹ.

Tranh cãi sau thảm họa nguyên tử

Vào đầu năm 1947, khi bị thúc giục đưa ra phản ứng trước những chỉ trích ngày càng tăng xung quanh việc sử dụng bom nguyên tử, Ngoại trưởng Mỹ Henry Stimson viết trên tạp chí Harper’s rằng, tới tháng 7/1945 vẫn không có dấu hiệu “về bất cứ sự giảm sút nào trong ý chí chiến đấu của người Nhật chứ đừng nói đến chấp nhận đầu hàng vô điều kiện”. Trong khi đó, Mỹ đang lên kế hoạch tăng cường bao vây đường không và đường biển với Nhật Bản, tăng cường đánh bom chiến lược và sẵn sàng đưa quân tới Nhật vào tháng 11 năm đó.

“Chúng tôi tính toán rằng nếu chúng tôi không thực hiện kế hoạch này, các trận chiến quan trọng sẽ không dừng lại cho đến sớm nhất là nửa sau năm 1946”, ông Stimson viết. “Tôi được thông báo rằng những chiến dịch như vậy có thể gây tổn thất trên 1 triệu thương vong, chỉ riêng với lực lượng Mỹ”. 

Theo Baotintuc.vn

Hội Chữ thập đỏ Lebanon cho biết, hiện đã có ít nhất 100 người chết và hơn 4.000 người khác bị thương sau các vụ nổ rung chuyển thủ đô Beirut chiều 4/8.

Tổng thống Philippines Rodrigo Duterte tiết lộ, chính phủ của ông hiện đã cạn kiệt các ngân quỹ dành để hỗ trợ cho người dân vượt qua cơn khủng hoảng vì dịch Covid-19.

Video liên quan

Chủ đề