Nội dung bộ phim Ngọn gió đông năm ấy

Ngày quay cuối của bộ phim truyền hình That Winter, the Wind Blows (tạm dịch là Ngọn gió đông năm ấy) đã diễn ra vào ngày 31/3 vừa qua. Bộ phim này đã đóng máy sau 5 tháng quay phim ròng rã, kể từ tháng 11 năm ngoái. Cảnh phim cuối này cũng là câu trả lời cho cái kết chính thức của bộ phim truyền hình tâm lý tình cảm đang thu hút sự quan tâm đặc biệt của khán giả trên khắp châu Á.

Sự kết đôi giữa Jo In Sung và Song Hye Kyo là một trong những yếu tố khiến bộ phim That Winter, the Wind Blows thành công.

That Winter, the Wind Blows được các fan chờ đón bởi phim đánh dấu sự trở lại với màn ảnh nhỏ của cả hai ngôi sao hạng A xứ kim chi là Jo In Sung và Song Hye Kyo. Đặc biệt hơn nữa, sự kết đôi lần đầu tiên của cặp trai tài gái sắc này đã thành công rực rỡ khi các fan đều bỏ phiếu ủng hộ họ yêu nhau thực sự ngoài đời.

Đại diện của đoàn làm phim cho biết: “Cảnh quay cuối cùng của bộ phim thực sự đáng nhớ. Khi tiếng “cắt” được hô lên, cả đoàn làm phịm bắt đầu hò hét. Jo In Sung và Song Hye Kyo bắt đầu bật khóc vào lúc đó. Cả đoàn làm phim gồm quay phim, đạo diễn và các diễn viên đều ôm chầm lấy nhau để chúc mừng”. Tập cuối của bộ phim này sẽ được lên sóng vào ngày 3/4 tới.

That Winter, the Wind Blows đã trở thành bộ phim gây sốt và chạm tới trái tim khán giả truyền hình trong suốt thời gian qua. Đã lâu lắm rồi một bộ phim tâm lý tình cảm dạng buồn của Hàn Quốc mới lại khiến khán giả truyền hình thổn thức như thế. That Winter, the Wind Blows được xây dựng rất thật với những câu chuyện có thể tìm thấy ở ngoài đời thường. Chính yếu tố gần gũi của nhân vật cũng như nội dung phim khiến khán giả đam mê theo dõi bộ phim này không thể rời mắt khỏi màn ảnh.

Trong cảnh quay cuối cùng, cả hai diễn viên chính đều khóc nức nở

Không thể phủ nhận rằng, That Winter, the Wind Blows là một trong những bộ phim truyền hình thành công nhất mà Song Hye Kyo góp mặt trong thời gian gần đây kể từ sau Full House (Ngôi nhà hạnh phúc). Bộ phim không chỉ thành công nhờ kịch bản xuất sắc, dàn diễn viên đình đám mà còn là bởi cả một ê-kíp làm phim ăn ý. Không chỉ chăm chú theo dõi bộ phim mà những hình ảnh hậu trường của bộ phim cũng khiến các fan hào hứng.

Câu chuyện tình cảm động của một cô gái mù luôn gồng mình để chứng tỏ nghị lực và sự độc lập của bản thân và một anh chàng vốn xuất thân tầm thường và có động cơ sâu đã khiến các fan phải rơi lệ.

Những hình ảnh đẹp và lãng mạn của Jo In Sung và Song Hye Kyo trong bộ phim That Winter, the Wind Blows

Đã lâu lắm rồi một bộ phim đậm chất bi của truyền hình Hàn Quốc mới "chạm đến" trái tim của khán giả đến vậy.

Diễn xuất của Song Hye Kyo trong That Winter, the Wind Blows cũng được khen ngợi hết lời.

Mi Vân

Nội dung bộ phim Ngọn gió đông năm ấy

Nội dung phim: Oh Soo, nhân vật nam chính trong phim mồ côi cha mẹ khi còn nhỏ, anh sống trong đau khổ, bất cần không mục đích sau khi người yêu đầu tiên của mình qua đời. Về sau, anh trở thành con bạc có tiếng bậc nhất ở khu Cheongdamdong, đồng thời cũng là một tay chơi gái có hạng. Một lần, Seo Ra, một trong số những người tình của Oh Soo đã lấy một số tiền lớn từ chủ một hộp đêm, bỏ trốn rồi đổ tội cho Oh Soo. Oh Soo bị vào tù, ngày anh ra khỏi trại giam, Oh Soo có 100 ngày để trả món nợ gần 8 tỷ Won nếu không muốn bi giết.

Oh Young là con gái của chủ tịch một tập đoàn lớn, người cha vừa mất để lại cho cô toàn bộ gia sản. Khi còn nhỏ, cha mẹ ly dị,  Oh Young và người anh trai cũng tên là Oh Soo, người theo cha, người theo mẹ. Anh trai Oh Young sau này đi theo Oh Soo và bị tai nạn chết đúng vào ngày Oh Soo vào tù. Để tìm cách kiếm tiền, Oh Soo giả làm anh trai Oh Young đến sống nhà cô, cố gắng chiếm cảm tình của Oh Young. Nhưng việc này không dễ dàng, khi Oh Young nghi ngờ Oh Soo không phải là anh trai mình.

Nội dung bộ phim Ngọn gió đông năm ấy

Trái với những tập đầu của những bộ phim trước của Noh Hee-Kyung như Goodbye SoloWorlds Within, tôi thực sự không có nhiều hứng thú với nội dung của Ngọn Gió Đông Năm Ấy ở hai tập đầu. Thậm chí hơn nửa thời lượng của tập 1, không có nhiều chất Noh Hee-Kyung trong kịch bản. Đôi lúc, tôi nghĩ rằng nó sẽ là một bộ phim, một phiên bản kết hợp của Padam Padam và Nice Guy, hai melodrama của năm 2012.

Nam chính trong phim là tổng hợp của những gì éo le, kịch ném vào một người đàn ông. Anh ta mồ côi từ bé, người yêu thì tai nạn chết, anh ta sống bất cần, cũng là tay chơi gái có hạng, anh ta cũng bị đi tù oan, lý do cũng xuất phát từ một cô gái nào đó, anh ta cũng có vài đứa em luôn ở bên cạnh, những người sẽ luôn ở bên cạnh anh ta trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Nữ chính trong phim thì sao, thiếu thốn tình thương của người mẹ từ bé, bên ngoài cô ấy tỏ ra lạnh lùng nhưng bên trong thì khao khát tình cảm, viết đến đây tôi có cảm tưởng mô tả lại nữ chính trong Nice Guy, nhưng không, cô ấy thậm chí còn bị mù.

Ngọn Gió Đông Năm Ấy là phiên bản làm lại của một phim truyền hình Nhật Bản, Love Isn’t Necessary, Summer, trước đây cũng đã từng được Hàn Quốc xây dựng lại với phiên bản chiếu rạp, Love Me Not với sự tham gia của hai diễn viên Kim Ju Hyuk và Moon Geun Young. Tôi chưa xem hai phiên bản trên để so sánh, cũng không biết liệu rằng  Noh Hee-Kyung có cần giữ lại hoàn toàn nguyên tác hay không. Nhưng quả thực với những gì trong  tập đầu không thật sự có nhiều mong đợi, thậm chí là thất vọng. Mô tuýt nhân vật cũ kỹ, những tình tiết được lặp lại trong khá nhiều phim truyền hình khác: hoàn cảnh đáng thương, bệnh tật, tai nạn xe, ở tù, tranh giành tài sản…Có lẽ đây là bộ phim “chính thống” theo kiểu Hàn Quốc nhất của nhà văn chuyên viết những tác phẩm không “chính thống”.

Nhưng, vào khoảng cuối tập 2, khi  tôi chán chường, thì bắt đầu có gì đó giữ chân lại. Đầu tiên, tôi lấy làm thú vị với cách phim mô tả lại cuộc sống của những người mù, tôi ngạc nhiên vì sao người mù lại đi giày cao gót, họ cũng đánh son, trang điểm, dùng điện thoại cảm ứng, thậm chí máy tính bảng trong cuộc họp. Điều thứ hai tôi thích một chút bí ấn trong tình tiết căn phòng bí mật của nữ chính và thực sự bị cuốn hút và cảm động với những thước phim cuối tập 3. Bàn tay run rẩy cầm cây gậy, mùa đông lạnh, mỗi tối cô gái đó đều đặn dò dẫm đến căn phòng nhỏ đó, căn phòng tràn ngập những ký ức tuổi thơ đầy yêu thương, có tiếng cười rộn ràng của người mẹ, có người anh mà cô bé luôn yêu quý. Đó là thứ hạnh phúc se sắt của tuổi thơ, tôi tự hỏi rằng, cô gái đó như thế nào, tại sao những ký ức đó có thể đi theo cả đời người, có thể nâng đỡ để cô gái bám víu để kiên cường sống?

Nội dung bộ phim Ngọn gió đông năm ấy

Mỗi người chúng ta đều có một mục đích sống. Nếu bạn bảo tôi bạn chẳng có mục đích gì cả, thì thực ra bạn vẫn đang có một mục đích: sống (hoặc tồn tại, một cách nói khác). Nghĩa là nếu chúng ta đang tồn tại, chúng ta luôn có một mục đích nào đó, dù đôi khi chúng ta không nhận ra nó. Luôn có một điều gì đó trăn trở về cuộc sống, về lý do sống trong Noh Hee-Kyung để chị viết thành những thước phim ấm áp và  để lại nhiều suy ngẫm. Ok, tôi đang nghĩ lại về Goodbye Solo, một trong những bộ phim truyền hình tuyệt vời nhất mà tôi từng xem. Mặc dù chỉ xem nó duy nhất một lần,  tôi vẫn nhớ cảm giác nhẹ nhàng, dịu dàng và bình yên nó mang lại, một vẻ đẹp không bề nổi mà lắng rất lâu vào lòng những người đã từng đi qua. 

Tôi lấy làm tiếc vì phim có quá nhiều tính kịch, điều đó có thể khiến nó trở thành bộ phim tiếp cận được nhiều khán giả hơn (rating phim đang dẫn đầu trong 3 phim phát sóng).Tuy nhiên  vẫn có những thời khắc nhỏ tuyệt vời trong Ngọn Gió Đông Năm Ấy, mặc dù không được thường xuyên như Goodbye Solo, nhưng chắc chắn luôn có, những thời khắc đó khiến phim đáng xem hơn, đó là nét ấm áp rất  Noh Hee-Kyung, một chút thơ và một chút cổ điển đượm buồn của những người đi qua nhau, yêu nhau, không chỉ để yêu nhau mà còn để để nhìn và yêu cuộc sống.

Nội dung bộ phim Ngọn gió đông năm ấy

Tôi vẫn nghĩ  Kim Kye Tae không hợp với phong cách của No Hee Kyung. Không, nó không những là không hợp, nó còn là một cái gì đó xung khắc lẫn nhau. Ý tôi là trong khi ngòi bút của Noh Hee Kyung hướng nội với những tình cảm ấm áp, gần gũi, đạo diễn lại có xu hướng khiến nó trở thành hào nhoáng và kịch tính. Mặc dù đó là những thước phim đẹp, có những thời điểm giàu tính điện ảnh. Nhưng nó không phải là cái gì đó hợp với phong cách của Noh Hee Kyung. Tôi không nói đến những thời điểm phim giống như một dạng phim hình sự xen lẫn kinh dị, kể cả những thời điểm tốt nhất, những hình ảnh, cảnh quay đẹp nhất, nó đều trôi qua mà không để lại nhiều dư âm trong tôi. Tôi nghĩ có một vấn đề gì đó trong việc nắm bắt mạch truyện và dựng phim, nghĩa là vào thời điểm với những cảnh quay đẹp nhất thì tâm lý của nhân vật lại rất thường. Chẳng hạn, cùng là cảnh tuyết trắng như thế, những cảnh quay trong ba tập đầu của La Dolce Vita có sức nặng hơn rất nhiều. Liệu rằng tôi là người duy nhất không thích đạo diễn của phim?

Bất ngờ lớn nhất của phim thuộc về Song Hye Kyo, chưa bao giờ tôi nghĩ rằng diễn xuất của cô ấy lại trở nên đáng tin cậy như thế. Tôi thích Song Hye Kyo từ Trái Tim Mùa Thu bởi vẻ đẹp xen lẫn chút buồn trong ánh mắt buồn của cô ấy. Nhưng công bằng mà nói, chưa bao giờ Song Hye Kyo diễn tốt cả, và chắc chắn những dự án của cô ấy là rất hạn chế. Những là Trái Tim Mùa Thu với kết thúc cực kỳ ủy mị, những là Full House với kịch bản nghèo nàn, những là Shining Days thậm chí tôi còn chẳng hiểu nó nói về cái gì. Tuy nhiên kể từ Worlds Withindường như Song Hye Kyo có những lựa chọn nghiêm túc hơn. Cô ấy có thể sẵn sàng trả một cái giá 3 năm ở thời kỳ xinh đẹp và quyến rũ nhất chỉ để đổi lại 6 phút trong những bộ phim như Nhất Đại Tông Sư, chủ yếu để làm việc với đạo diễn bậc thầy Vương Gia Vệ và học hỏi từ diễn viên tài năng nhất của điện ảnh Hoa Ngữ: Lương Triều Vỹ. Nhiều người nghĩ rằng điều đó là lựa chọn sai lầm, là không xứng đáng với tầm vóc ngôi sao như Song Hye Kyo. Nhưng nó lại khiến tôi có một cái nhìn khác, yêu quý và tôn trọng cô như một diễn viên với cái tâm dành cho nghề. Chắc chắn, với Ngọn Gió Đông Năm Ấy, diễn xuất của Song Hye Kyo chưa hoàn hảo, vẫn có một khoảng cách và khó khăn cho cô ấy trong việc truyền tải những cảm xúc của mình. Nhưng với cá nhân tôi mà nói, đó là một sự tiến bộ và cố gắng lớn. Việc đó thể hiện bằng việc những cảnh đáng nhớ nhất trong phim đối với tôi đều thuộc về Song Hye Kyo.

Nội dung bộ phim Ngọn gió đông năm ấy

Nếu chúng ta có những bất ngờ như Song Hye Kyo, Jo In Sung lại cho thấy sự dậm chân tại chỗ trong diễn xuất. Jo In Sung thực ra chưa bao giờ là một diễn viên tốt, tuy nhiên vẻ ngoài ưa nhìn của cậu ấy là một điểm cộng rất lớn đối với tôi. Nhiều khán giả chê diễn xuất của Jo In Sung trong Classic, Frozen Flower, What Happened in Bali. Tôi đã xem cả ba phim và không có gì phản đối những ý kiến trên nhưng tôi cũng chưa bao giờ cảm thấy khó chịu vì Jo In Sung cả. Tuy nhiên, theo thời gian khi nét “xinh trai” dần mất đi, Jo In Sung đối với tôi dường như mất đi nét quyến rũ như ngày nào. Tôi không có nhiều kết nối với nhân vật  nam chính, tôi thích xem cậu ấy ngủ hoặc đi lại bình thường như thể xem hình người mẫu nam chụp trên tạp chí. Khi xem cậu ấy diễn những cảnh bi, tức giận hay gì đó, tôi chống cằm trên mặt bàn, tưởng tưởng nếu cánh đàn ông họ có chịu nỗi đau khi mang thai của phụ nữ, biểu cảm của họ có lẽ cũng như thế. Diễn xuất của Jo In Sung luôn có gì đó quá nghiêm trọng, bị động so với hoàn cảnh lúc bấy giờ, hoàn toàn thiếu đi nét trầm ổn, bình tĩnh của một người đàn ông tuổi 30, nhất là khi anh ta va vấp đến chai sạn với cuộc đời từ nhỏ.

Sau ba tập của Ngọn Gió Đông Năm Ấy, nếu nói tôi thích phim thì không hẳn, nhưng tôi có một chút tò mò và bị cuốn hút bởi phim, tò mò về cách phim mở dần những hồi ức, như cách chúng ta đi tìm, gom góp những yêu thương trở lại. Và mặc dù tôi có chút lo ngại về Kim Kye Tae cũng như SBS sẽ làm ảnh hưởng đến nội dung phim, nhất là khi nó có dấu hiệu thành công. Nhưng trên hết, tôi tin vào Noh Hee Kyung, ít nhất vào những gì diễn ra trong 3 tập phim này.

(6/5)