Em là ai giữa bộn bề đời anh

Là những rung động nhất thời, hay là cảm giác muốn gắn bó? Là tự nguyện yêu thương hay đơn thuần là thói quen khó bỏ? Là trách nhiệm muốn gánh hay là trách nhiệm phải gánh? Là hiện thực, là tương lai, hay chỉ là cuộc vui nhất thời?

Đôi lúc em vẫn tự hỏi như thế, và cảm thấy mình đang tự biến bản thân trở nên tội nghiệp. Đời xô chúng ta đi nhanh quá, đến nỗi mà em chẳng thể cảm nhận được tình cảm của anh. Dường như có quá nhiều điều để anh bận tâm, còn hơn cả sự vô tâm anh vẫn phớt lờ em giữa ngang dọc đời thường, bàn tay vốn nắm chặt nay đã lơi lỏng, anh thậm chí còn chẳng nghĩ đến cảm nhận của em.

Em là gì trong bộn bề đời anh?

Là yêu thương choạng vạng vội vã gặp nhau trên đường? Là một phút cảm tình trỗi dậy? Là khao khát muốn gắn bó hay chỉ là một cuộc yêu chóng vánh mau qua?

Em là ai giữa bộn bề đời anh

Em vẫn muốn hỏi anh câu ấy, dẫu cho anh có cảm thấy phiền phức, dẫu cho có cảm thấy rằng em chẳng đủ tinh tế và thông minh, dịu dàng, dẫu cho mọi người có nói rằng em cường điệu quá tình cảm của chúng mình. Nhưng anh à, có cô gái nào không hy vọng mình là điều gì đó đặc biệt trong cuộc đời của người con trai mình yêu thương? Có cô gái nào không hy vọng về một tương lai, về sự vĩnh cửu nói nghe có vẻ không tưởng nhưng chính là vỗ về nội tâm để sống hy vọng và lạc quan mỗi ngày?

Thật lòng mà nói, em biết mình không phải là người thích nghe lời hứa hẹn, càng không phải là một cô gái cố chấp cứ phải giành lấy bằng được vị trí quan trọng nhất trong lòng anh. Nhưng cái gì cũng cần có sự đảm bảo, chúng ta có tình yêu để đảm bảo cho mối quan hệ này, em cũng cần có sự quan tâm của anh để đảm bảo cho hạnh phúc của chính mình.

Anh có thể quan tâm đến những thứ lớn lao, anh có thể phải có trách nhiệm với rất nhiều điều trong cuộc sống, không chỉ một mình em. Thế nhưng em dành tình yêu của mình, ở lại bên cạnh anh, đừng khiến em cảm thấy đơn độc và tủi thân trong chuyện tình của chúng mình.

Em là gì trong bộn bề đời anh?

Là điều anh muốn nâng niu và trân trọng hay đã thành gánh nặng mà anh muốn từ bỏ. Đừng tìm cách làm tổn thương nhau nếu như tình cảm đã không còn, mà nếu còn yêu thì xin anh đừng khiến em có cảm giác bị bỏ rơi!

Thật ngu ngốc khi em cứ tự an ủi bản thân mình rằng anh không phải người đàn ông tệ bạc, rằng mình suy nghĩ quá đáng, nhưng dù có cố thế nào thì sự thật- những hành động của anh đang dần giết chết mọi niềm hy vọng an ủi trong em. Rốt cuộc thì em là gì giữa bề  bộn đời anh?

Đúng thế! Chẳng thể gần, có lẽ bởi thế mà không cần quan tâm đến cảm nhận của nhau, anh bước qua trái tim em để đạt được điều mình muốn rồi bỏ lại em với vết thương mãi chẳng thể lành. Cái cảm giác đạt được rồi vứt bỏ chắc thú vị lắm phải không anh?

Luôn tự hỏi bản thân em có là gì giữa bề bộn cuộc sống của ai kia? Chẳng là gì nên mới bị người ta đối xử như thế, sai lầm lớn nhất trong tình yêu là để họ biết bạn yêu họ quá nhiều để rồi họ coi thường bạn, vì coi thường nên luôn xếp bạn sau tất cả những thứ khác, những người khác của họ, vì coi thường nên niềm vui hay nước mắt của bạn không là gì.

Em là ai giữa bộn bề đời anh

Sau một cuộc tình với bạn là tất cả còn với họ bạn chỉ là người qua đường, không hơn. Cứ ngỡ là khi mình thật lòng thì sẽ được tôn trọng nào ngờ chỉ là trò đùa để mang ra bỡn cợt và tiêu khiển. Giả dối thật!

Trả lời em này, anh đừng có lặng thinh

Liệu rằng mình có là gì của nhau không anh nhỉ?

Người quen, bạn bè, người yêu hay tri kỉ

Em cứ loay hoay trong ý nghĩ của mình?

Sau tất cả những gì đã và đang xảy ra với chúng mình em vẫn chỉ canh cánh bên mình một câu hỏi. Em chỉ ước một lần anh nhìn vào mắt em và trả lời một cách thành thật nhất:”EM LÀ GÌ GIỮA BỘN BỀ ĐỜI ANH?”

Câu chuyện của mình đến và đi thật nhanh

Như trước giờ quay, anh sắp cảnh phim trước

Tiếp tục diễn sao, em không thể làm được

Khi con tim em cứ mãi lội ngược dòng

Có lẽ em đã sai. Thế giới của anh và em quá khác xa nhau. Thế giới của anh, sau tất cả vẫn không có một vị trí dành cho em. Nhưng thế giới của em thì toàn ngập tràn hình ảnh của anh. Em đã sai, đã sai vì em yêu quá chân thành và chung thủy.

Em rồi cũng đang vướng vào một tình yêu như thế. Một tình yêu mà khi càng đi qua thì tim em lại chằng chịt những vết thương. Em yêu anh chân thành và rồi anh mặc nhiên làm tổn thương em.

Với anh em là gì vậy anh? Em không biết anh đang nghĩ gì nữa. Đôi lúc anh làm em nghĩ anh quan tâm đến em nhưng có lúc anh lại thật hờ hững và xa cách vô cùng.Trong trái tim anh có em không anh ? Anh có biết thương một người mà không biết người kia thế nào thì mệt mỏi lắm không?

Em là ai giữa bộn bề đời anh

Em không hiểu gì cả, hãy cho em một câu trả lời rõ ràng được không anh? Em mệt mỏi lắm rồi, em không muốn mình thế này nữa. Thực sự trong lòng anh lúc này đang nghĩ gì vậy anh, hãy cho em biết đi anh? Trong trái tim anh có em không anh?

  • Đôi dòng Stt cho anh Mất em rồi anh có đau lòng không?

Nhiều khi em tự hỏi, em là gì của anh? Em yêu anh nhiều, không đòi hỏi tiền bạc, không phải dạng bồ nhí và đại gia, chẳng có thứ gì của anh và em nhận, em cần ngoài những món quà kỉ niệm. 

Mấy năm qua, em cứ như tế này, anh cũng vẫn vậy. Vậy rốt cuộc, em là gì của anh nhỉ? Hay là cứ để em lấy chồng... một người không yêu, như thế có tốt hơn không?

Anh với em suy cho cùng cũng chỉ tồn tại một mối quan hệ không rõ đầu đuôi, mọi thứ cứ lấp lửng không sao nhóa xòa. Rốt cuộc thì chuyện tình chúng ta cũng chỉ là những trang giấy trắng dở dang không có hồi kết...

Điên thật khi biết là giả tạo, là tạm bợ mà cứ lao vào, cứ cảm thông khi nghe lời giải thích kinh điển. Nhiều lúc giận bản thân mình ghê gớm, cuộc đời này đâu phải không có người tốt nhưng sao cứ cố chấp đi theo cái khuôn vô thức đã định.

Tình yêu em là thật, đâu phải món đồ hàng mà anh lại có thể cân, đong, đo, đếm rồi ngã giá bằng tiếng thở dài cho cuộc sống mà anh chọn lấy chẳng có em. Là vui chơi qua đường, là buông thêm một chút tình yêu còn thừa, là thèm khát cảm giác vụng trộm hay là gì hả anh?

Em là gì trong cuộc sống của anh đây? Nhân tình một thời hay chỉ là hạt bụi nhỏ mà anh có thể thẳng tay phủi bỏ. Tất cả là đắng cay, em đã khóc vì tình yêu em từng có. Vết sẹo anh để lại biết bao giờ mới có thể hết đau, cho nên đừng nói đến việc làm ngơ trước tổn thương mà em đang gánh chịu.

Quên anh là điều khó khăn nhất mà em chưa thể làm được, qua lâu rồi mà cứ ngỡ mới đây thôi, cứ êm đềm tĩnh lặng rồi chợt nhói một lần, kéo dài và dai dẳng, nỗi đau này thật biết trêu em. Anh là người em thương, là niềm đau của em chưa vứt bỏ, còn em là gì đây? Là gì của nhau, là gì của anh?

Nếu như em không yêu anh, có lẽ giờ đây lý trí của em đã đủ tỉnh táo để nhận ra em không là gì đối với anh cả. Em mãi mãi đứng sau gia đình anh, những người thân của anh, các mối quan tâm hằng ngày của anh.

Anh đưa em đi dọc những con phố quen. Giữa lòng thủ đô với bao nhiều bon chen và xô bồ chờ đợi, bên anh, chợt thấy lòng ấm áp và hạnh phúc đến lạ. Em cứ muốn giữ mãi những giây phút như thế, chỉ là, trong cả chuyến hành trình cùng nhau, em chẳng thể đường đường chính chính mà nắm tay anh, chỉ dám nhẹ nhàng đưa ánh mắt nhìn người em thầm mến.

Em là gì trong bộn bề đời anh?

Là yêu thương choạng vạng vội vã gặp nhau trên đường? Là một phút cảm tình trỗi dậy? Là khao khát muốn gắn bó hay chỉ là một cuộc yêu chóng vánh mau qua?

Em là ai giữa bộn bề đời anh

Em là gì trong bộn bề đời anh? 

Là điều anh muốn nâng niu và trân trọng hay đã thành gánh nặng mà anh muốn từ bỏ. Đừng tìm cách làm tổn thương nhau nếu như tình cảm đã không còn, mà nếu còn yêu thì xin anh đừng khiến em có cảm giác bị bỏ rơi!

  • Những Stt đau lòng nhất viết thay tâm trạng của người thay thế

Lời kết: Dẫu biết rằng anh chỉ coi chuyện tình hai ta như một cơn gió thoảng, như cánh hóa bồ công anh trong gió, như cơn mưa của mùa hè…nhưng trong thâm tâm anh liệu có bao giờ coi em như một người để yêu thương, một người quan trọng, một người không thể thiếu trong bộn bề cuộc sống của anh? Hãy trả lời cho em biết anh coi em là gì ?

Dear.vn – Là yêu thương choạng vạng vội vã gặp nhau trên đường? Là một phút cảm tình trỗi dậy? Là khao khát muốn gắn bó hay chỉ là một cuộc yêu chóng vánh mau qua?

Là những rung động nhất thời, hay là cảm giác muốn gắn bó? Là tự nguyện yêu thương hay đơn thuần là thói quen khó bỏ? Là trách nhiệm muốn gánh hay là trách nhiệm phải gánh? Là hiện thực, là tương lai, hay chỉ là cuộc vui nhất thời?

Đôi lúc em vẫn tự hỏi như thế, và cảm thấy mình đang tự biến bản thân trở nên tội nghiệp. Đời xô chúng ta đi nhanh quá, đến nỗi mà em chẳng thể cảm nhận được tình cảm của anh. Dường như có quá nhiều điều để anh bận tâm, còn hơn cả sự vô tâm anh vẫn phớt lờ em giữa ngang dọc đời thường, bàn tay vốn nắm chặt nay đã lơi lỏng, anh thậm chí còn chẳng nghĩ đến cảm nhận của em.

Em là gì trong bộn bề đời anh?

Là yêu thương choạng vạng vội vã gặp nhau trên đường? Là một phút cảm tình trỗi dậy? Là khao khát muốn gắn bó hay chỉ là một cuộc yêu chóng vánh mau qua?

Em vẫn muốn hỏi anh câu ấy, dẫu cho anh có cảm thấy phiền phức, dẫu cho có cảm thấy rằng em chẳng đủ tinh tế và thông minh, dịu dàng, dẫu cho mọi người có nói rằng em cường điệu quá tình cảm của chúng mình. Nhưng anh à, có cô gái nào không hy vọng mình là điều gì đó đặc biệt trong cuộc đời của người con trai mình yêu thương? Có cô gái nào không hy vọng về một tương lai, về sự vĩnh cửu nói nghe có vẻ không tưởng nhưng chính là vỗ về nội tâm để sống hy vọng và lạc quan mỗi ngày?

Thật lòng mà nói, em biết mình không phải là người thích nghe lời hứa hẹn, càng không phải là một cô gái cố chấp cứ phải giành lấy bằng được vị trí quan trọng nhất trong lòng anh. Nhưng cái gì cũng cần có sự đảm bảo, chúng ta có tình yêu để đảm bảo cho mối quan hệ này, em cũng cần có sự quan tâm của anh để đảm bảo cho hạnh phúc của chính mình.

Anh có thể quan tâm đến những thứ lớn lao, anh có thể phải có trách nhiệm với rất nhiều điều trong cuộc sống, không chỉ một mình em. Thế nhưng em dành tình yêu của mình, ở lại bên cạnh anh, đừng khiến em cảm thấy đơn độc và tủi thân trong chuyện tình của chúng mình.

Em là gì trong bộn bề đời anh?

Là điều anh muốn nâng niu và trân trọng hay đã thành gánh nặng mà anh muốn từ bỏ. Đừng tìm cách làm tổn thương nhau nếu như tình cảm đã không còn, mà nếu còn yêu thì xin anh đừng khiến em có cảm giác bị bỏ rơi!

CaDe