Chiếm trọn tim đế vương review

Đậu Hũ - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện đam mỹ, hay truyện ngôn tình một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.

Review Máy đọc sách

Trang cung cấp thông tin về máy đọc sách cho người yêu sách

Search for:

Review Máy đọc sách

Trang cung cấp thông tin về máy đọc sách cho người yêu sách

  • Trang chủ
  • * Kindle
    • Onyx Boox
    • Kobo
    • PocketBook
    • Tổng hợp
  • Tải Ebook
  • Review Sách
  • * Thông số kỹ thuật
    • Yêu cầu cập nhật Ebook
    • FAQ

Search for:

Chiếm trọn tim đế vương review

Chiếm trọn tim Đế Vương

Xuyên qua trở thành một hoàng hậu với danh hiệu "sửu nữ " chịu nhiều tổn thương Đế Vương thất sủng, bị bỏ bê ...

Nhưng mọi chuyện đã được thay đổi khi nàng được tái sinh như một con người khác .

Nàng dùng mọi cách để có được tìm cảm của Đế vương là trở thành một hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ ....

***

Hành lễ với Lý Giang xong Hứa phi cũng không vội ngẩng mặt lên nhìn hắn, nàng ta lộ vẻ lo sợ một lúc rồi nhanh chóng liền lấy lại bình tĩnh. Nàng vội ngước mặt giải thích... mặc dù hắn đã hiểu rõ mọi chuyện nhưng vẫn nghe tiếp những lời nói dối đó của nàng.

Không vội xử tội nàng ta tại nơi đó, hắn cho người giải nàng về cung và giam cầm...

Lý Giang bắt nàng ta về cung xong liền quay lại với

Mộng Như, lúc này nàng đang ôm con và cho nó ngủ... thấy hắn nàng vừa định hành lễ thì được hắn dìu dậy.

" Thật vất vả cho nàng rồi... ta hứa là sẽ không để ai cướp mất con chúng ta đâu " - Lý Giang vừa ôm nàng và con vào lòng mà nói

Mộng Như không nói chỉ gật đầu đồng ý...

Nàng tin hắn sẽ là người mang lại cảm giác an toàn cho mình. Nên hắn có nói gì thì nàng vẫn một lòng tin tưởng mà không ý kiến gì.

Sáng hôm sau...

Bãi triều xong hắn liền viết chiếu chỉ định tội Hứa phi cũng như răng đe các phi tần khác... nội dung chiếu chỉ nhắc đến là " Hứa thị, tội đáng muôn chết, cả gang bắt thái tử... nay bằng chứng có đủ, nể tình từng lập công cứu giá ban rượu độc được chết toàn thây."

Xử lí xong Hứa phi nay Mộng Như cũng bớt đi một phần lo lắng... nàng từng nghĩ mình sẽ không bao giờ nhìn thấy hài nhi của nữa nhưng giờ những lo lắng khi ấy đều vụt mất..

Sau bao sóng gió qua đi thì nàng cùng Lý Giang có một khoảng đời luôn hạnh phúc bên nhau...và ngoài nàng ra thì hắn cũng không có thêm phi tần nào nữa... những cô gái trước kia nhập cung là phi tần đều được thả về quê. Trong cung không có một lời bàn tán nào về sự việc này... khuê tú nhà nào cũng đều lấy hoàng hậu làm gương và mong muốn có được tấm chồng như nàng.

Vân Trinh có mẹ là Định Tương trưởng công chúa, cậu (nuôi) là Hoàng thượng, nên từ nhỏ đã được cưng chiều làm một tiểu Hầu gia với vô vàn ân sủng mà lớn lên. Nhưng rồi cha cậu cũng mất sớm, mẹ cũng vì bệnh cũ sau mười mấy năm chinh chiến mà ra đi khi chưa kịp dạy Vân Trinh điều gì. Đời thứ nhất, Vân Trinh không màng danh lợi, chỉ muốn sống tốt bên cạnh trúc mã là Chu Giáng, thậm chí cậu còn dâng tấu vô tiền khoáng hậu mà xin hợp tịch thành hôn. Không ngờ người yêu thương cậu nhất là Hoàng Thượng lại đồng ý thành toàn cho cậu, những tưởng Vân Trinh sẽ rất hạnh phúc, nhưng thứ chờ đợi cậu phía trước lại là đứa con ngoài giá thú của Chu Giáng, là người duy nhất cậu có thể nương tựa mất tích nơi chiến trường, là bát canh trứng độc chết cậu từ chính tay người cậu thương.

Vân Trinh trùng sinh sống lại đời thứ hai quyết tâm rời xa Chu Giáng, lựa chọn Cơ Hoài Tố, phù trợ hắn trở thành Hoàng trữ (người sẽ thành Thái tử và ngồi lên ngai vàng sau này). Thế nhưng tất cả những gì Cơ Hoài Tố cần là quân quyền mà Vân Trinh gom góp được từ các mối quan hệ của mẹ cậu ngày xưa, sau khi Hoàng Thượng mất tích ở chiến trường, Cơ Hoài Tố giám quốc, hắn ban cho cậu một chén rượu độc “Hoàng Lương Chung”.

Vân Trinh sống lại đời thứ ba, có lẽ cả thế gian này chỉ mỗi mình cậu có cơ hội hai lần sống lại, vậy nên đời này Vân Trinh chỉ muốn đi theo lý tưởng, tận trung với quốc gia, tận hiếu với Hoàng Thượng, quan trọng nhất là phải bảo vệ người an toàn.

\==

Chu Giáng là bạn lớn lên từ nhỏ với Vân Trinh, hắn đã từng có được tình yêu của Vân Trinh, nhưng cũng đã đánh mất tình yêu đó. Cả hai kiếp Chu Giáng trưởng thành không mục tiêu không lý tưởng, có lẽ thứ hắn muốn nhất chỉ là làm một công tử nhà quan cùng ăn chơi với Vân Trinh đến cuối đời. Không có dũng cũng chẳng mưu mô, đó là lý do Chu Giáng ở kiếp trước vô tình có con với biểu muội mà chính hắn cũng không biết, sau đó lại bị người ta lừa chính tay đem bát canh độc cho người bên gối, cuối cùng đem nỗi ân hận và nhớ thương mà xuất gia, đêm đêm đọc Vãng sinh chú cầu phúc cho người.

Sống lại một đời, Chu Giáng may mắn vẫn được ở bên Vân Trinh, hắn nhờ Niết Bàn châu bốc cháy mà nhớ lại kiếp trước, đời này chỉ mong vẫn được ở bên xưng huynh gọi đệ, được làm chuyện gì đó cho người hắn đã phụ kiếp trước.

Bức tranh đối lập của Chu Giáng mà tác giả vẽ ra là Cơ Hoài Tố. Hắn vốn là con thứ của vương phủ, cho dù không được cha yêu thích, mẫu phi phải sống dè dặt tằn tiện, nhưng hắn cũng là con cháu tông thất, cũng một trong ứng cử viên của vị trí Hoàng trữ. Cơ Hoài Tố có đủ tài năng, đủ mưu mô thủ đoạn, và đủ tham vọng, hắn không chỉ muốn vươn lên, mà phải đi lên đến vị trí cao nhất!

Cơ Hoài Tố biết mình hội đủ những điều mà Hoàng đế cần, từ tài năng, tham vọng cho đến việc không có thế lực. Đời trước hắn biết Vân Trinh thích hắn, vậy nên hắn dùng kế “lạt mềm buột chặt”, hứa hẹn giả tạo một đời một đế một thần với Vân Trinh để cậu tạo dựng các mối quan hệ quân quyền giúp hắn. Sau này hắn nghe được tin Vân Trinh là con trai riêng của Hoàng đế và trưởng công chúa nên giết vật cản trở hắn đến với ngai vàng. Sau khi giết Vân Trinh, Hoàng đế trở về trả thù hắn, ban ngày hắn lâm triều giám quốc, đến đêm thì quỳ gối trước bài vị Vân Trinh mà niệm Vãng Sinh chú, quỳ đến khi hai chân hắn không còn nữa, đến khi hắn chết.

Chu Giáng nhớ lại kiếp trước thì Cơ Hoài Tố dĩ nhiên cũng vậy. Nhưng đối lập với Chu Giáng, ngai vàng và mỹ nhân, hắn đều muốn cả hai! Kiếp này không có sự trợ giúp của Vân Trinh, nhưng Cơ Hoài Tố có ký ức của kiếp trước, hắn dùng những gì hắn biết được để tạo sự chú ý với Hoàng đế, song song luôn tìm cách “bù đắp” cho Vân Trinh. Hắn nghĩ rằng Vân Trinh còn hận thì còn yêu, mà hắn thì chắc chắn sẽ có được ngai vàng, cũng có được người hắn muốn. Vân Trinh, chính là chiến lợi phẩm của hắn, “chiến lợi phẩm của Đế vương”!

Mỉa mai thay, dù có mấy đời thì Cơ Hoài Tố cũng không hề là đối thủ của Hoàng đế, cứ để hắn tiếp tục mơ đi.

\==

Hoàng đế Cơ Băng Nguyên có lẽ là nhân vật được xây dựng hoàn hảo nhất, cũng chính vì vậy nên y mới là tượng đài trong lòng Vân Trinh. Y là Thái tử trưởng thành từ nhiều năm chinh chiến nơi sa trường với bao nhiêu chiến công hiển hách, nhưng khác với nhiều người chờ mong thắng lợi, thứ y muốn là hoà bình. Y văn võ toàn tài, vừa có dũng lại chẳng thiếu mưu, vừa biết cách đối nhân xử thế, lại vừa biết nhìn người, dụng người. Trở thành cửu ngũ chí tôn, y làm một hoàng đế nghiêm cẩn, gồng gánh đất nước, y làm “trời cao” nhưng vẫn quan tâm ở “phía xa”, có thể nói, y là một Hoàng đế nắm cả thiên hạ trong tay mình.

Là Hoàng đế, nhưng y lại trọng tình xưa nghĩa cũ. Ban đầu chỉ là thương cho đứa cháu mất mẹ, thấy nó cũng trọng tình cảm với thuộc hạ của mẹ nên y càng thương hơn, y giữ nó bên mình, tự tay chỉ dạy, y dành cho nó muôn vàn yêu thương chiều chuộng nhưng cũng nghiêm khắc mà giáo dục nó. Đứa nhỏ muốn vươn rộng đôi cánh, y sẽ là người ở phía sau nâng đỡ, bảo vệ cả một vùng trời. Rồi năm tháng trôi qua, đứa trẻ nghịch ngợm trong lòng y trưởng thành, không chỉ có chí lớn, có lý tưởng, mà còn khăng khăng bảo vệ y. Tình thân biến thành tình yêu lúc nào không hay, y cũng có do dự, nhưng y biết sẽ không ai đối xử tốt với đứa nhỏ của y hơn y, đứa nhỏ cũng thích y, vậy thì còn điều gì ngăn cản y tiến bước?

Dù là kiếp trước hay kiếp này, Hoàng cữu cữu vẫn là tượng đài lớn nhất trong lòng Vân Trinh. Đời thứ nhất hắn mất tích nơi chiến trường, Vân Trinh lo lắng không yên cho đến tận lúc chết, đến đời thứ hai, cậu quyết tâm hỗ trợ Cơ Hoài Tố để hắn phù trợ, san sẻ nỗi lo cho Hoàng thượng, cũng như tập trung xây dựng quân quyền để chuẩn bị cho trận chiến với Bắc Tiết, cậu chuẩn bị tốt, thì Hoàng thượng cũng sẽ không mất tích ở chiến trường. Đời thứ hai Vân Trinh mải mê đuổi theo Cơ Hoài Tố, nhưng không nhận ra người cậu cho rằng mình yêu thích đó có thật sự là bản thân hắn, hay thật ra là hình bóng người hắn bắt chước hay chăng?

Sống lại một lần nữa, tâm bệnh của Vân Trinh chính là nỗi sợ hãi mất đi Hoàng thượng, vì vậy cậu lao vào tôi luyện bản thân, làm mọi thứ để chuẩn bị cho chiến trận với Bắc Tiết. Vân Trinh nghĩ mình không cần tình yêu, nhưng thật ra cậu đã lại yêu từ bao giờ. Cậu sẽ vui vẻ khi gặp người, sẽ ấm áp khi được người ôm, sẽ an tâm khi được người che chở, sẽ đắc ý khi được người yêu chiều, sẽ nhớ khi không gặp người, sẽ… tuẫn táng khi người chết đi.

Cũng chính vì vậy mà khi Cơ Băng Nguyên nói muốn cậu làm Hoàng hậu của người, từ tình thân, từ sự kính trọng và ngưỡng mộ vô bờ sang tình yêu say đắm, Vân Trinh vẫn rất dễ dàng chấp nhận. Với cậu, Cơ Băng Nguyên là người quan trọng nhất, cũng là người cậu trân quý nhất.

Cơ Băng Nguyên không có cơ duyên nhớ lại kiếp trước, nhưng y tình cờ nghe được trò chuyện của Cơ Hoài Tố và Vân Trinh, và sau đó tự mình điều tra ngọn nguồn. Khi cậu lặng lẽ làm mọi thứ để bảo vệ y thì y cũng sẽ lo liệu mọi thứ cho bình an của thiên hạ, cho tương lai của hai người. Nhưng y lại không thể ngăn cản cậu lao vào nguy hiểm chỉ để ngăn chặn một tương lai y mà ở đó y sẽ không rõ sống chết, y đau lòng, cũng sợ hãi mất đi. Không một ai quan trọng hơn Vân Trinh, không có gì có thể tốt hơn việc cậu còn sống!

“Đứa trẻ mà y nâng niu trong tay không nỡ để chịu khổ một chút nào, vậy mà đã từng có hai đời không được mình bảo vệ, lảo đảo đi tới đời thứ ba, đi tới bên cạnh y. Giống như một con thú non bị thương lặng lẽ dựa sát tới, vậy mà còn vụng về muốn dùng phương pháp của mình để bảo vệ y.

Y đã quên mất cha mẹ hắn mất sớm, không có trưởng bối dạy bảo, hai đời không gặp được người biết trân trọng hắn. Không có người nào nói cho hắn biết trên đời này có người thích hắn quan tâm hắn, dạy hắn không được dễ dàng từ bỏ.

Không có ai nói cho hắn bết trên đời này vẫn có người trân trọng hắn hơn tất cả, sẽ lo lắng hãi hùng khi hắn gặp nguy hiểm, sẽ đau lòng khi hắn bị thương, sẽ khổ sở khi hắn bệnh, hắn mà chết cũng sẽ đi theo. Không ai có thể quan trọng hơn hắn, không có cái gì có thể tốt hơn việc còn sống.”

– Trích bản chuyển ngữ nhà bạn Bonnie –

May mắn thay, ông trời không phụ lòng người. Mấy ai có thể sống lại hai lần như Vân Trinh? Cũng có mấy ai mất rồi sẽ tìm được lại?

Người có tình sẽ tìm được nhau.

Như Vân Trinh đã trải qua hai kiếp để đến bên Hoàng thượng của mình.

\==

Đến đây xin phép kết lại bài review vật vã của thanh niên trong ngày đi tiêm mũi 3. Xin gởi lời cảm ơn đến bạn Bonnie đã đem đến một bộ truyện hay thế này (づ ̄ ³ ̄)づ.

Đề cử!

Review version hài nhảm, thích thì đọc không thích thì cũng đọc cho biết ( ‾́ ◡ ‾́ )

1. Hãy kiên trì, em Trinh ngơ lắm, Pi sà thì bao la tình thương của cha =))), không biết truyện có được tính là chậm nhiệt không nhưng hãy kiên trì đến tầm chương 7x, quả ngọt rồi sẽ đến, dù là nước lã hay miếng thịt nhét kẽ răng =)))

2. Chửi Cơ Hoài Tố nhiều vào, đừng giữ trong lòng chi cho bực bội vì chả khùng điên đến phút cuối =.=

3. Chu Giáng không tra, chỉ ngu thôi.

4. Đừng bỏ qua plot twist ở phiên ngoại!!!

5. Có ai thắc mắc Pi sà lớn hơn em Trinh bao nhiêu tuổi không? Trọn đôi chín Pi Sà có thể đẻ được em Trinh luôn nhé =)). Lúc mần nhau thì ẻm 18 Pi sà 36 ꒦ິ꒳꒦ີ