Vì sao bóng đá miền tây sụp đổ

Những lời đổ lỗi do Covid-19 hay chấn thương hiện nay, theo ông B. Satiananthan nhận định trên tờ New Straits Times chỉ là cái cớ, tất cả do sự chuẩn bị của tuyển Malaysia cho AFF Cup 2020 quá kém và không có một kế hoạch cụ thể.

Vì sao bóng đá miền tây sụp đổ

Tuyển Malaysia (áo vàng) trong trận thua tuyển Việt Nam 0-3

Ông B. Satiananthan nói: “Tuyển Malaysia thực sự bắt nhịp và dồn mọi tâm sức tại giải là ở trận gặp tuyển Việt Nam (sau khi chạy đà với 2 trận thắng Campuchia 3-1 và Lào 4-0). Nhưng họ đã thua trắng (0-3) vì khoảng cách và đẳng cấp đã phơi bày kém hẳn đối thủ cùng khu vực này quá xa. Còn trận thua Indonesia (1-4), phần chính từ trận thua tuyển Việt Nam đã vắng 2 trụ cột hàng thủ Aidil Zafuan Radzak và Shahrul Saad khiến gãy đổ mọi dự tính của HLV (Tan Cheng Hoe)”.

Tuy nhiên, vấn đề sâu xa nhất khiến tuyển Malaysia xuống dốc rất nhanh, theo ông B. Satiananthan nhận định là đội hình chính không ổn định, có quá nhiều xáo trộn và quan điểm sử dụng cầu thủ không xuyên suốt (liên quan tới các cầu thủ nhập tịch).

Ông B. Satiananthan nói tiếp: “Nếu so các trận đấu trước đây từng gặp tuyển Việt Nam hay UAE trong năm 2019 ở vòng loại thứ 2 World Cup 2022, tuyển Malaysia đã chơi rất xứng tầm dù nhận các kết quả thua, nhưng cách biệt về đẳng cấp không quá xa. Trong khi đó, hiện tại đội bóng ra sân rất thiếu niềm tin, đội hình rời rạc và thiếu cân bằng. Đây là điều khác biệt nếu so với tuyển Việt Nam, khi họ đang duy trì một đội hình chính, xuyên suốt và có nền tảng, chỉ bổ sung khi cần”.

Để dẫn đến sự bất ổn ở tuyển Malaysia, theo ông B. Satiananthan chính là cách quản lý và sắp xếp lịch đấu trong nước quá bất cập từ LĐBĐ (FAM) với các giải VĐQG và Cúp quốc gia, cũng như Ủy ban đội tuyển quốc gia của cơ quan bóng đá này yếu kém khi lập kế hoạch cho đội tuyển, từ chuẩn bị nhân sự đến tập huấn đều sai lầm.

Vì sao bóng đá miền tây sụp đổ

HLV Tan Cheng Hoe hiện đang đối mặt khả năng bị sa thải, dù tuyển Malaysia vẫn còn mục tiêu trong năm 2022 đó là kiếm suất dự vòng chung kết Asian Cup 2023

Ngoài ra, HLV Tan Cheng Hoe cũng phải chịu phần lớn trách nhiệm về thất bại của tuyển Malaysia khi chỉ chọn 24 cầu thủ thay vì 30 người như các đội khác.

Nhưng theo ông B. Satiananthan: “Không thể than thở gì, vì tự mình gây ra vấn đề này và khi gặp phải nên hoàn toàn bị động. Các đội khác không như vậy, dù họ cũng bị ảnh hưởng. Do đó, FAM và những người liên quan tới chiến dịch thi đấu ở AFF Cup 2020 không cần bào chữa, mà họ phải nhận ngay trách nhiệm vì thất bại hết sức đáng xấu hổ của tuyển Malaysia”.

Tin liên quan

Không phải họ thua Malaysia 2-3, chẳng phải thua Thái Lan 0-3 hay thua UAE 0-5, nhưng chính cái thua 1-3 trước Việt Nam thì Indonesia sụp thật sự.

Lịch sử bóng đá Indonesia kể từ lần chạm trán với Việt Nam ở SEA Games 1991 đến nay, hiếm khi nào tuyển Việt Nam thắng Indonesia đậm hơn một bàn.

Vì sao bóng đá miền tây sụp đổ

Quang Hải bỏ qua hai cơ hội

Lịch sử chạm trán giữa tuyển Indonesia và Việt Nam luôn khó khăn cho cả hai đội và nhất là Việt Nam vì Indonesia cực khỏe, tốc độ, chơi bóng rất rắn mặt và họ cũng rất kỹ thuật.

Lịch sử chạm trán mỗi khi có kẻ thắng người thua thì thường là cách biệt một bàn, 1-0 hoặc 2-1…Nhưng lần này đá trên sân nhà mà Indonesia “sụp hầm” trước Việt Nam quá nặng 1-3 cùng một thế trận mà thủ môn Đặng Văn Lâm quá dễ dàng.

Ba bàn thắng của Việt Nam đến từ Duy Mạnh, Quế Ngọc Hải (phạt đền) và Tiến Linh, bàn danh dự của chủ nhà Indonesia cho công Irfan Bachdim. Nếu như trước đó Quang Hải, Tiến Linh và cuối trận Hùng Dũng không sút hỏng phạt đền tận dụng cơ hội tốt hơn thì bàn thắng còn nhiều hơn con số trên.

Vì sao bóng đá miền tây sụp đổ

Hùng Dũng sút hỏng phạt đền cuối trận

Indonesia trong bất kỳ hoàn cảnh nào mỗi khi đối đầu với Việt Nam luôn thách thức cho Việt Nam. Còn nhớ bán kết AFF Cup 2016, khi đó tuyển Indonesia mới trở lại sân chơi quốc tế sau án phạt cấm của FIFA gần hai năm. Vừa trở lại thì Indonesia đã gây khó cho Việt Nam và cụ thể là loại tuyển Việt Nam tại bán kết AFF Cup 2016.

Lịch sử những cuộc chạm trán trước đó từ SEA Games (thời gian thi đấu cấp độ đội tuyển) đến AFF Cup luôn là thách thức cho tuyển Việt Nam.

Nhưng hôm nay, tối 15-10, Việt Nam lại có một trận đấu và một trận thắng tâm phục khẩu phục 3-1 ngay trên sân của Indonesia ở vòng loại World Cup 2022.

Tuyển Indonesia sụp đổ không phải vì họ có ba trận toàn thua trước Malaysia, Thái Lan và UAE. Họ sụp đổ vì trận thua trước Việt Nam, bởi một điều đơn giản bóng đá Việt Nam luôn kỵ “rơ” với Indonesia.

Vì sao bóng đá miền tây sụp đổ
CLB Long An chưa thể trở lại V-League sau 2 năm xuống hạng

Đâu là nguyên nhân dẫn tới thực trạng đáng buồn này?

Nỗi buồn bóng đá miền Tây

V-League 2020 là mùa giải thứ hai liên tiếp bóng đá miền Tây không đóng góp đại diện nào ở sân chơi cao nhất bóng đá Việt Nam. Trước đó, 3 năm liên tiếp, V-League chia tay các đội bóng miền Tây gồm Đồng Tháp (2016), Long An (2017) và Cần Thơ (2018). Đến nay, cả ba cái tên này vẫn đang thi đấu tại Giải hạng Nhất Quốc gia.

Đây là thực tế hết sức đáng buồn bởi bóng đá xứ Tây Nam bộ từng có một thời hào hùng. Đồng Tháp hai lần lên ngôi vô địch giải quốc gia giai đoạn trước chuyên nghiệp (1989, 1996). Trong khi đó, Long An (tiền thân là Đồng Tâm Long An) cũng hai lần thống trị V-League (2005, 2006). Cần Thơ tuy chưa lần nào được nâng cúp nhưng trong quá khứ nhiều thời điểm là thách thức không nhỏ ở V-League.

Trên bình diện đội tuyển quốc gia, cầu thủ miền Tây cũng vắng bóng hoàn toàn trong vài năm trở lại đây. Đội hình tuyển Việt Nam vô địch AFF Cup 2018 không có bất kỳ cái tên nào gốc ĐBSCL. 10 năm trước, đội hình Việt Nam vô địch AFF Cup 2008 có tới 8 danh thủ miền Tây gồm: Đoàn Việt Cường, Phan Thanh Giang, Nguyễn Minh Phương, Phan Thanh Bình, Nguyễn Việt Thắng, Phan Văn Tài Em, Nguyễn Vũ Phong và Trần Trường Giang.

Theo ông Võ Thành Nhiệm, Chủ tịch CLB Long An, nguyên nhân cơ bản nhất khiến bóng đá miền Tây nói chung, Long An nói riêng sa sút là do kinh phí hạn hẹp. Không giống như nhiều CLB mạnh có doanh nghiệp lớn chống lưng, các đội bóng khu vực miền Tây đều chỉ sống dựa vào doanh nghiệp vừa và nhỏ. “Ngân sách địa phương chỉ hỗ trợ các tuyến trẻ. Bản thân Long An nếu không có các công ty thành viên của Tập đoàn Đồng Tâm giúp sức mỗi năm khoảng 20 tỷ đồng thì cũng khó tồn tại. Thiếu tiền sẽ không nâng cấp được đội hình để tạo đòn bẩy về chuyên môn. Giai đoạn này chúng tôi cố gắng duy trì để chờ cơ hội bứt lên”, ông Nhiệm nói.

Theo tìm hiểu của Báo Giao thông, số tiền Đồng Tháp hay Cần Thơ nhận được từ nhà tài trợ mỗi năm cũng không quá con số 20 tỷ đồng. Ông Trần Anh Tú, Chủ tịch HĐQT kiêm Tổng giám đốc Công ty CP Bóng đá chuyên nghiệp Việt Nam thì cho rằng, ngoài yếu tố tiền bạc, khả năng đào tạo trẻ, khả năng quản trị của bóng đá miền Tây cũng đang là rào cản cho sự phát triển.

“Trước đây, thời nào bóng đá miền Tây cũng có danh thủ nhưng hiện tại hoàn toàn không có. V-League từng chứng kiến nhiều đội bóng nghèo nhưng khéo co kéo, có nhân lực kế cận tốt thì vẫn chơi được như SLNA, Khánh Hòa. Ngoài ra, tôi cảm nhận bóng đá miền Tây thiếu sự năng động, họ hiền lành, chân chất trong khi vòng xoáy bóng đá chuyên nghiệp ngày càng yêu cầu cao. Yếu tố quản trị cũng đóng vai trò quan trọng. Các đội bóng nơi này thiếu những nhà quản lý giỏi, am hiểu bóng đá”, ông Tú nói.

Từng trưởng thành, nổi danh từ bóng đá miền Tây, cựu danh thủ Phan Văn Tài Em tỏ ra rất buồn trước thực trạng trên: “Thời bóng đá Việt Nam mới lên chuyên nghiệp, nhiều ông bầu còn “máu”, đầu tư mạnh. Giờ họ giãn ra thì đương nhiên các đội bóng khó khăn. Miền Tây cũng không có nhiều doanh nghiệp lớn như các địa phương khác để tìm kiếm nguồn tài trợ ổn định”.

Cần sự chung tay

Cũng theo cựu danh thủ Tài Em, bóng đá miền Tây muốn bứt lên thì cần sự chung tay của nhiều phía: “Về phần CLB, phải xác định chơi bóng đá đẹp, vì khán giả. Sự việc Long An chơi bóng ma trên sân Thống Nhất mùa 2017 hay tình huống đá phản lưới nhà rất khó hiểu của Văn Quân (Cần Thơ) khiến hình ảnh bóng đá miền Tây trở nên xấu xí. Muốn có tài trợ thì trước hết cầu thủ phải đá hết mình vì màu cờ sắc áo, nếu có suất lên tuyển thì càng tốt bởi khi đó thương hiệu sẽ mạnh hơn.

Các CLB cũng phải tăng cường công tác đào tạo trẻ để tạo ra lực lượng kế cận tốt. Trong khi đó, các địa phương cần vào cuộc, giúp đỡ đội bóng bằng việc chi ngân sách hoặc kêu gọi đầu tư cho bóng đá địa phương bằng những chính sách hấp dẫn. Nếu tất cả đồng lòng, quyết tâm, tôi tin bóng đá miền Tây sẽ trở lại”.

Chung quan điểm, ông Trần Anh Tú nhìn nhận, bóng đá miền Tây rất cần những doanh nghiệp lớn tạo cú hích trong tương lai gần: “Nếu lãnh đạo địa phương có những ưu đãi cho doanh nghiệp thì tôi nghĩ sẽ có đơn vị họ nhảy vào đầu tư làm bóng đá”.

Thực tế, câu chuyện bóng đá miền Tây sa sút cũng đại diện cho sự phát triển của bóng đá Việt Nam. Tiếng là lên chuyên nghiệp nhưng lại hoạt động mang nặng tính bao cấp, dựa quá nhiều vào “bầu sữa” ngân sách và nhà tài trợ. Nam Định lên V-League mùa thứ ba nhưng vẫn điêu đứng vì không thể tự nuôi mình, đi ăn đong từng mùa.

Dẫu vậy, theo ông Trần Anh Tú, việc dựa vào doanh nghiệp gần như là điều kiện bắt buộc trong giai đoạn hiện tại. “Chúng ta không thể so với bóng đá thế giới, với những đội bóng có hàng trăm năm lịch sử. Bóng đá Việt Nam vẫn đang vừa làm vừa học hỏi để dần dần trở nên chuyên nghiệp hơn, phấn đấu tương lai không xa mỗi đội bóng đều có nền tảng tài chính tốt, không phụ thuộc hoàn toàn vào một hai nguồn tiền cố định”.

Dưới góc nhìn khác, ông N.P.H., một nhà môi giới thể thao đang làm việc tại Việt Nam cho rằng, để bóng đá miền Tây phát triển thì giao thông và kinh tế phải phát triển trước. “Rất khó tìm được các doanh nghiệp tiềm lực mạnh ở vùng đất này. Giao thông dù đã cải thiện nhiều nhưng cơ bản đi lại vẫn khó khăn, logistics kém phát triển nên không dễ thu hút đầu tư, nhất là cho bóng đá”, ông N.P.H. nói.

“Một điểm đáng lưu ý nữa là bóng đá miền Tây dường như đang thu mình lại, không giao thoa với phần còn lại. Các đội bóng chủ yếu dùng cầu thủ cây nhà lá vườn, HLV cũng vậy, loanh quanh trong tỉnh hoặc vài tỉnh lân cận. Dần dần như vậy tạo thành lối mòn, thiếu sự năng động, kéo tụt sự phát triển”, ông H. phân tích thêm.