Đánh giá cảm nghĩ về mái trường tiểu học

Nội dung bài viết

  • 1 Viết về mái trường tiểu học thân yêu – Bài 1
  • 2 Viết về mái trường tiểu học thân yêu – Bài 2
  • 3 Viết về mái trường tiểu học thân yêu – Bài 3
  • 4 Viết về mái trường tiểu học thân yêu – Bài 4
  • 5 Viết về mái trường tiểu học thân yêu – Bài 5
  • 6 Viết về mái trường tiểu học thân yêu – Bài 6

Vanmau.org gửi đến các bạn độc giả những bài viết hay nhất về mái trường thân yêu của các bạn học sinh trường tiểu học Đoạn Thị Điểm – Hà Nội

Con yêu mến và tự hào biết bao mái trường tiểu học mang tên một người con gái tài sắc vẹn toàn của xứ Kinh Bắc, nhà thơ Đoàn Thị Điểm. Con yêu mến ngôi trường này, yêu những tháng ngày bên thầy, bên cô cùng bạn bè mến thương.

Mái trường thân yêu của con mang một vẻ đẹp uy nghi, đồ sộ và vững chắc. Trong suốt những năm qua, nơi các phòng học luôn vang lên lời giảng ân cần, ấm áp của thầy cô, tiếng nói, tiếng cười trong trẻo, hồn nhiên, vô tư của bạn bè. Từng hàng cây,ghế đá luôn hằn in kỷ niệm trong tâm trí con. Với con, ngôi trường như một mảnh đất phù sa, màu mỡ gieo mầm, ươm trồng lên những chủ nhân tương lai của đất nước.

Thế mà thấm thoát đã đi qua ba mùa thi là ba mùa phượng nở. Giờ đây, con đã là học sinh lớp 4. Bao cánh phượng nở, bao cánh phượng rơi là bấy nhiêu kỉ niệm yêu dấu về tình thầy cô mà con ghi nhớ suốt đời, không thể nào phai. Thời gian ơi xin hãy ngừng trôi để con mãi là cô học trò bé bỏng, hồn nhiên, để mãi được học tập dưới mái trường mến yêu này.

Tuổi thơ như áng mây trôi rồi sẽ bay về cuối trời. Thời gian có thể thay đổi, xoá nhoà đi những kỉ niệm dấu yêu, Con ước mong sao có thể gửi lòng mình về nơi cuối trời ấy để sống mãi bên mái trường của ước mơ và lòng nhân ái này.

Càng yêu thầy cô bao nhiêu chúng con càng biết ơn thầy cô bấy nhiêu, chúng con muốn đền đáp công ơn trời biển ấy. Chúng con cảm ơn ngày 20/11 đã cho chúng con cơ hội đẻ được bày tỏ tình cảm chân tình của mình với thầy cô.Trái tim con ngàn lần muốn cất lên tiếng nói” Thầy cô ơi! Con cảm ơn thầy cô rất nhiều”. Lễ kỉ niệm 15 năm thành lập trường, ngày nhà giáo Việt Nam đang tới gần, Tất cả chúng con xin gửi lời hứa với các thầy các cô, sẽ luôn cố gắng phấn đáu chăm ngoan, học giỏi, vâng lời thầy cô, cha mẹ và ông bà. Chúng con xin hứa dành thật nhiều bông hoa điểm tốt để cùng kính tặng các thầy cô.

Mai sau dù lớn khôn, cánh chim bay trên mọi miền tổ quốc, kỉ niệm trong con về những người thầy, người cô cùng niềm vinh dự, tự hào về mái trường Đoàn Thị Điểm mến yêu suốt cuộc đời mà con mãi không bao giờ quên.

Viết về mái trường tiểu học thân yêu – Bài 2

Sau mấy tháng hè nghỉ học, xa thầy cô và bạn bè, như bao bạn bè khác, em cảm thấy vui sướng khi lại được học những kiến thức hay và được gặp lại các bạn và thầy cô. Nhưng điều làm em nhớ nhất vẫn là ngôi trường Đoàn Thị Điểm đã gắn bó với em suốt ba năm qua, nơi em luôn coi là ngôi nhà thứ hai của mình.

Trường em vào buổi bình minh mới đẹp làm sao! Ông mặt trời như lòng đỏ trứng gà, tỏa những tia nắng ấm áp. Xung quanh trường, hàng cây cổ thụ đang dang tay đón chào chúng em. Những chú chim trên cây như những ca sĩ líu lo hát bài ca chào ngày mới. Giữa sân trường là chiếc sân khấu nhỏ để chúng em sinh hoạt ngoại khóa. Gần sân khấu là hai lá cờ màu xanh và màu đỏ đang tung bay phấp phới trong gió.

Mặc dù vậy, điều đẹp nhất đối với em là tòa nhà lớp học. Dãy nhà hình chứ U như con tàu chở chúng em cập bến bờ tri thức. Dẫn lên các tầng là những chiếc cầu thang dài và rộng. Các lớp học được trang trí khang trang, sạch sẽ và được trang bị đầy đủ quạt, bảng, đèn, bàn ghế,… Ngoài ra, nhà trường còn xây những phòng học riêng để chúng em học những môn chuyên biệt như Tin học, Tiếng Anh,… Các phòng học được sắp xếp rất khoa học và thoáng mát với hành lang rất dài và rộng rãi. Sân trường vào giờ ra chơi vô cùng náo nhiệt với rất nhiều trò chơi diễn ra như: Bóng rổ, Đá cầu, Cầu lông,… Rồi kia nữa, một nhóm bạn khác lại đang trao đổi về bài tập.

“Đoàn Thị Điểm – Ngôi trường của ước mơ và lòng nhân ái”. Câu nói đó đã làm cho chúng em yêu trường hơn. Dù sau này ra trường nhưng em sẽ không bao giờ quên mái trường Đoàn Thị Điểm thân yêu.

Viết về mái trường tiểu học thân yêu – Bài 3

Những tia nắng tinh nghịch chiếu vào cửa sổ làm tôi choàng tỉnh giấc. Tôi vùng dậy và chuẩn bị đến trường.

Ngày nào cũng vậy, cứ đến cổng trường tôi lại ngắm nhìn hang chữ : “Trường Tiểu học dân lập Đoàn Thị Điểm nổi bật trên nền xanh dương”. Cổng màu xanh lá cây thẫm dang rộng hai cánh tay thân thiện để đón học sinh. Tôi thả bộ vòng quanh trường. Bốn dãy nhà A, B, C, D sơn màu xanh nước biển dịu mát. Cột cờ sừng sững uy nghi cạnh sân khấu. Trên đỉnh cột lá cờ đỏ sao vàng phần phật tung bay trong gió sớm. Hành lang sơn màu vàng chạy dài thẳng tắp. Trong các lớp bàn ghế màu nâu sang và bảng xanh lá cây thẫm giống hệt nhau. Đặc biệt các lớp đều có máy chiếu, ti vi, máy tính, loa. Thân thiết nhất với lũ trẻ chúng tôi có lẽ là tủ truyện. Trong giờ giải lao tủ truyện là nơi đông vui nhất. Đứng trên tầng 4 tôi nhìn bao quát được khu vực để xe, bể bơi và nhà thể dục đa năng trông thật sang trọng và đầy đủ tiện nghi. Từ trong vài lớp học tiếng đọc bài lanh lảnh vọng ra. Khu nhà trước là căng tin, phòng Đoàn, Đội, y tế, cửa kính, cửa chớp sáng bóng. Tầng hai là nơi dành cho các bộ phận quản lý trường như phòng hiệu trưởng, hiệu phó, phòng quản lý học sinh. Tầng 3 là nơi nghỉ giữa giờ của các thầy cô. Tầng bốn là hội trường nhỏ dành cho sinh hoạt ngoại khóa.

Quả thực bây giờ dù đã là học sinh lớp 4 mà mỗi lần chạy quanh trường tôi còn thấy bở hơi tai vì trường rộng quá. Chả thế mà hồi lớp 1, tôi đến trường mà cứ có cảm giác lạc vào thế giới của người khổng lồ. Và kia, cô chủ nhiệm của tôi đã bước tới bên cạnh lúc nào không rõ. Thời gian làm cho chúng tôi lớn lên, làm thay đổi bao thứ mà lại chẳng thay đổi được ánh mắt, nụ cười và tình yêu thương bao la của thầy cô đối với chúng tôi. Chúng tôi quay lại thành vòng tròn cô ở giữa, cô trò cùng hát vang bài ca đã thuộc lòng từ ngày mới bước chân vào cổng trường Đoàn Thị Điểm: “…Đoàn Thị Điểm một khung trời ước mơ”.

Khung trời ước mơ ấy mãi mãi sẽ là một dấu ấn tuyệt vời nhất trong tuổi thơ của tôi. Ai dám cho rằng mái trường không phải là nơi tuyệt vời nhất trên đời này chứ.

Viết về mái trường tiểu học thân yêu – Bài 4

Đối với bất cứ ai trong mỗi chúng ta, ngôi trường đều có một ý nghĩa hết sức đặc biệt. Bản thân em cũng vậy, không hiểu tự bao giờ ngôi trường mang tên Đoàn Thị Điểm đã ăn sâu vào tình cảm và đã thực sự trở thành ngôi nhà thứ hai của em.

Trường em nằm ở khu Đô thị Mĩ Đình II, Đường Lê Đức Thọ, Từ Liêm, Hà Nội. Lần đầu tiên khi em mới bước chân vào trường, em thực sự hoang mang và lo lắng. Trước mắt một đứa trẻ lớp Một còn đầy bỡ ngỡ như em khi đó, ngôi trường là một khoảng không gian rộng lớn. Lúc ấy, em tưởng rằng đây là một tòa lâu đài khổng lồ, mà trong đó em chỉ là một cậu bé tí hon. Ngôi trường gồm ba dãy nhà lớn. Trong đó, có một khu trung tâm dành cho các thầy cô làm việc. Hai dãy nhà hai bên được chia thành các phòng học có kích thước đều nhau. Ngoài ra, ở giữa các khu là một khoảng sân rộng với nhiều cây xanh nhằm phục vụ cho những buổi tập trung toàn trường. Bên cạnh khu lớp học, còn có cả nhà tập đa năng, khu vui chơi giải trí Smart Garden và thư viện. Những nơi này vừa để chúng em luyện thể chất vừa là chỗ giải tỏa mệt mỏi cho chúng em sau những giờ học căng thẳng.

Nhưng điều làm em cảm thấy yêu quý ngôi trường hơn cả chính là tình cảm thầy trò nơi đây. Các thầy cô của em không chỉ là người dạy kiến thức sách vở, mà hơn thế, thầy cô còn là những người thân luôn ân cần chỉ bảo, dạy em đạo đức làm người. Em vẫn nhớ như in có những khi không làm được bài, cô không hề quát mắng mà còn giảng tỉ mỉ giúp em hiểu rõ hơn. Rồi có khi em không ăn hết suất cơm, cô lại ân cần, nhẹ nhàng khuyên em cố ăn để có sức khỏe tốt. Được ở bên cô và các bạn, em cảm thấy như đang được ở cạnh những người thân yêu trong gia đình.

Em yêu quý trường Đoàn Thị Điểm biết bao. “Ngôi trường của ước mơ và lòng nhân ái” thực sự đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của em. Mai sau khi phải xa trường, những kỉ niệm về nơi đây chắc chắn sẽ còn in đậm mãi trong kí ức tuổi thơ của em.

Viết về mái trường tiểu học thân yêu – Bài 5

Trường Tiểu học Đoàn Thị Điểm là nơi đầu tiên trở thành ngôi nhà thứ hai của em. Hôm nay, trong không khí tưng bừng chuẩn bị chào đón ngày Nhà giáo Việt Nam – ngày tôn vinh các thầy cô giáo, em bang khuâng nhớ về ngày đầu tiên đi học của mình.

Hôm ấy, xúng xính trong bộ quần áo mới, em rất phấn khởi khi được mẹ đưa tới trường. Vừa đến cổng trường, em thốt lên trong sự ngạc nhiên: “Chao ôi! Ngôi trường sao mà lớn thế!” Ngôi trường thật khang trang và sạch đẹp, tràn ngập cờ, hoa và bong bay đủ màu sắc. Sân trường rộng lớn với những hàng cây xanh mướt rung rinh trong gió như đang chào đón chúng em tới trường. Em rụt rè đứng núp sau lưng mẹ như bao bạn học sinh cùng trang lứa khác. Chẳng bao lâu sau, cô Thu – cô giáo đầu tiên của em nhẹ nhàng bước ra cửa lớp đón em và tất cả các bạn vào tập thể lớp 1A7. Cô tận tình chỉ bảo cho chúng em từng bài toán, uốn nắn cho chúng em từng con chữ. Cô đã dìu dắt chúng em suốt năm học lớp Một – năm học đầu tiên đầy bỡ ngỡ ấy.

Bây giờ, em đã là một cô học sinh lớp Bốn, biết viết, biết đọc, biết giải toán, biết ca hát, nhảy múa, làm văn, … Em rất biết ơn các thầy, cô giáo đã dạy dỗ cho em trong suốt những tháng ngày qua dưới mái trường Đoàn Thị Điểm thân yêu. Sau này và mãi mãi, ngôi trường sẽ in sâu trong trái tim em.

Viết về mái trường tiểu học thân yêu – Bài 6

Tôi học trường Tiểu học Dân lập Đoàn Thị Điểm. Đối với tôi, mỗi ngày đến trường là một ngày vui và đây thực sự là ngôi trường của ước mơ và lòng nhân ái.

Tới trường, chúng tôi được các thầy cô quan tâm, chăm sóc và yêu thương như con của mình. Năm lớp ba, lớp tôi có một bạn mới vào chưa quen cách học nên kết quả học tập chưa cao. Cô chủ nhiệm của chúng tôi đã đưa bạn ấy về nhà để kèm cặp cho đến khi bạn ấy tiến bộ. Tuần trước, em gái tôi đã được nhận quà sinh nhật từ cô phụ trách xe buýt mà chúng tôi đi học hàng ngày.

Tôi sẽ không bao giờ quên được chính tay cô Hiệu trưởng đã quàng chiếc khăn đỏ thắm khi tôi được kết nạp Đội thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh. Ánh mắt cô trìu mến khiến tôi thấy mình phải cố gắng nhiều hơn để không phụ lòng mong mỏi của cô. Vào mỗi dịp lễ kỉ niệm nào đó, trường tôi lại tưng bừng không khí như mở hội. Dịp trung thu vừa rồi, trường tôi tổ chức chương trình “Vầng trăng yêu thương” để quyên góp tiền cho trẻ em nghèo. Hoạt động này giúp tôi thấy được một việc làm nhỏ của mình nhưng thật có ý nghĩa. Tôi thích nhất là chuyến đi “Học viện sĩ quan trẻ tuổi” trong dịp hè vừa qua. Lần đầu tiên xa nhà, xa bố mẹ, tôi được ở gần thầy cô và bạn bè để cùng nhau khám phá những điều mới lạ. Tôi thấy mình lớn lên rất nhiều.

Những bữa ăn ở trường bao giờ cũng rất lôi cuốn tôi. Các món ăn lúc nào cũng ngon và đẹp mắt khiến tôi luôn ăn hết xuất. Sau mỗi bữa ăn ngon, chúng tôi như được tiếp thêm năng lượng để hăng say học tập.

Ngôi trường này là ngôi nhà thứ hai của tôi. Tôi yêu thầy cô và bạn bè. Sau này dù có đi đến đâu tôi cũng không thể quên ngôi trường thân yêu này.

Thống kê tìm kiếm

  • https://vanmau org/nhung-bai-viet-hay-ve-mai-truong-tieu-hoc-yeu html